四时词_拼音版
原文《四时词
朝代:宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写雪 写风 写花 梅花 写水 写人 黄昏 春愁 写梅 写云 写酒

春云阴阴雪欲落,东风和冷惊罗幕。

渐看远水绿生漪,未放小桃红入萼。

佳人瘦尽雪肤肌,眉敛春愁知为谁。

深院无人剪刀响,应将白纻作春衣。

垂柳阴阴日初永,蔗浆酪粉金盘冷。

帘额低垂紫燕忙,蜜脾已满黄蜂静。

高楼睡起翠眉嚬,枕破斜红未肯匀。

玉腕半揎云碧袖,楼前知有断肠人。

新愁旧恨眉生绿,粉汗余香在蕲竹。

象床素手熨寒衣,烁烁风灯动华屋。

夜香烧罢掩重扃,香雾空濛月满庭,抱琴转轴无人见,门外空闻裂帛声。

霜叶萧萧鸣屋角,黄昏斗觉罗衾薄。

夜风摇动镇帷犀,酒醒梦回闻雪落。

起来呵手画双鸦,醉脸轻匀衬眼霞。

真态香生谁画得,玉如纤手嗅梅花。

  • shí
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • chūn
    yún
    yīn
    yīn
    xuě
    luò
    dōng
    fēng
    lěng
    jīng
    luó
    jiàn
    kàn
    yuǎn
    shuǐ
    绿
    shēng
    wèi
    fàng
    xiǎo
    táo
    hóng
    è
    jiā
    rén
    shòu
    jìn
    xuě
    méi
    liǎn
    chūn
    chóu
    zhī
    wéi
    shuí
    shēn
    yuàn
    rén
    jiǎn
    dāo
    xiǎng
    yīng
    jiāng
    bái
    zhù
    zuò
    chūn
    chuí
    liǔ
    yīn
    yīn
    chū
    yǒng
    zhè
    jiāng
    lào
    fěn
    jīn
    pán
    lěng
    lián
    é
    chuí
    yàn
    máng
    mǎn
    huáng
    fēng
    jìng
    gāo
    lóu
    shuì
    cuì
    méi
    pín
    zhěn
    xié
    hóng
    wèi
    kěn
    yún
    wàn
    bàn
    xuān
    yún
    xiù
    lóu
    qián
    zhī
    yǒu
    duàn
    cháng
    rén
    xīn
    chóu
    jiù
    hèn
    méi
    shēng
    绿
    fěn
    hàn
    xiāng
    zài
    zhú
    xiàng
    chuáng
    shǒu
    yùn
    hán
    shuò
    shuò
    fēng
    dēng
    dòng
    huá
    xiāng
    shāo
    yǎn
    zhòng
    jiōng
    xiāng
    kōng
    méng
    yuè
    mǎn
    tíng
    bào
    qín
    zhuǎn
    zhóu
    rén
    jiàn
    mén
    wài
    kōng
    wén
    liè
    shēng
    shuāng
    xiāo
    xiāo
    míng
    jiǎo
    huáng
    hūn
    dòu
    jiào
    luó
    qīn
    báo
    fēng
    yáo
    dòng
    zhèn
    wéi
    jiǔ
    xǐng
    mèng
    huí
    wén
    xuě
    luò
    lái
    shǒu
    huà
    shuāng
    zuì
    liǎn
    qīng
    yún
    chèn
    yǎn
    xiá
    zhēn
    tài
    xiāng
    shēng
    shuí
    huà
    xiān
    shǒu
    xiù
    méi
    huā