• 首页
  • 书黁公诗后(并叙)_拼音版
书黁公诗后(并叙)_拼音版
原文《书黁公诗后(并叙)
朝代:宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写山 写水 写人 题诗 写云

过加禄镇南二十五里大许店,休焉于逆旅祁宗祥家。

见壁上有幅纸题诗云:满院秋光浓欲滴,老僧倚杖青松侧。

只怪高声问不应,瞋余踏破苍苔色。

其后题云滏水僧宝黁。

宗祥谓余,此光黄间狂僧也。

年百三十,死于熙宁十年,既死,人有见之者。

宗祥言其异事甚多。

作是诗以识之。

黁公本名清戒,俗谓之戒和尚云。

黁公昔未化,来往淮山曲。

寿逾两甲子,气压诸尊宿。

但嗟浊恶世,不受龙象蹴。

我来不及见,怅望空遗躅。

霜颅隐白毫,锁骨埋青玉。

皆云似达摩,只履还天竺。

壁间余清诗,字势颇拔俗。

为吟五字偈,一洗凡眼肉。

  • shū
    nun
    gōng
    shī
    hòu
    bìng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • guò
    jiā
    zhèn
    nán
    èr
    shí
    diàn
    xiū
    yān
    zōng
    xiáng
    jiā
    jiàn
    shàng
    yǒu
    zhǐ
    shī
    yún
    mǎn
    yuàn
    qiū
    guāng
    nóng
    lǎo
    sēng
    zhàng
    qīng
    sōng
    zhī
    guài
    gāo
    shēng
    wèn
    yīng
    tián
    cāng
    tái
    hòu
    yún
    shuǐ
    sēng
    bǎo
    nun
    zōng
    xiáng
    wèi
    guāng
    huáng
    jiān
    kuáng
    sēng
    nián
    bǎi
    sān
    shí
    níng
    shí
    nián
    rén
    yǒu
    jiàn
    zhī
    zhě
    zōng
    xiáng
    yán
    shì
    shèn
    duō
    zuò
    shì
    shī
    shí
    zhī
    nun
    gōng
    běn
    míng
    qīng
    jiè
    wèi
    zhī
    jiè
    shàng
    yún
    nun
    gōng
    wèi
    huà
    lái
    wǎng
    huái
    shān
    shòu
    寿
    liǎng
    jiǎ
    zhū
    zūn
    xiǔ
    宿
    dàn
    jiē
    zhuó
    è
    shì
    shòu
    lóng
    xiàng
    lái
    jiàn
    chàng
    wàng
    kōng
    zhú
    shuāng
    yǐn
    bái
    háo
    suǒ
    mái
    qīng
    jiē
    yún
    zhī
    hái
    tiān
    zhú
    jiān
    qīng
    shī
    shì
    wéi
    yín
    fán
    yǎn
    ròu