出峡_拼音版
原文《出峡
朝代:宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写雪 写风 写山 写水 写马 写人 写鱼

入峡喜巉岩,出峡爱平旷。

吾心淡无累,遇境即安畅。

东西径千里,胜处颇屡访。

幽寻远无厌,高绝每先上。

前诗尚遗略,不录久恐忘。

忆従巫庙回,中路寒泉涨。

汲归真可爱,翠碧光满盎。

忽惊巫峡尾,岩腹有穿圹。

仰见天苍苍,石室开南向。

宣尼古庙宇,丛木作帏帐。

铁楯横半空,俯瞰不计丈。

古人谁架构,下有不测浪。

石窦见天囷,瓦棺悲古葬。

新滩阻风雪,村落去携杖。

亦到龙马溪,茅屋沽村酿。

玉虚悔不至,实为舟人诳。

闻道石最奇,寤寐见怪状。

峡山富奇伟,得一知几丧。

苦恨不知名,历历但想像。

今朝脱重险,楚水渺平荡。

鱼多客庖足,风顺行意王。

追思偶成篇,聊助舟人唱。

  • chū
    xiá
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • xiá
    chán
    yán
    chū
    xiá
    ài
    píng
    kuàng
    xīn
    dàn
    lèi
    jìng
    ān
    chàng
    dōng
    西
    jìng
    qiān
    shèng
    chù
    fǎng
    访
    yōu
    xún
    yuǎn
    yàn
    gāo
    jué
    měi
    xiān
    shàng
    qián
    shī
    shàng
    luè
    jiǔ
    kǒng
    wàng
    cóng
    miào
    huí
    zhōng
    hán
    quán
    zhǎng
    guī
    zhēn
    ài
    cuì
    guāng
    mǎn
    àng
    jīng
    xiá
    wěi
    yán
    yǒu
    chuān
    穿
    kuàng
    yǎng
    jiàn
    tiān
    cāng
    cāng
    shí
    shì
    kāi
    nán
    xiàng
    xuān
    miào
    cóng
    zuò
    wéi
    zhàng
    tiě
    dùn
    héng
    bàn
    kōng
    kàn
    zhàng
    rén
    shuí
    jià
    gòu
    xià
    yǒu
    làng
    shí
    dòu
    jiàn
    tiān
    qūn
    guān
    bēi
    zàng
    xīn
    tān
    fēng
    xuě
    cūn
    luò
    xié
    zhàng
    dào
    lóng
    máo
    cūn
    niàng
    huǐ
    zhì
    shí
    wéi
    zhōu
    rén
    kuáng
    wén
    dào
    shí
    zuì
    mèi
    jiàn
    guài
    zhuàng
    xiá
    shān
    wěi
    zhī
    sàng
    hèn
    zhī
    míng
    dàn
    xiǎng
    xiàng
    jīn
    cháo
    tuō
    zhòng
    xiǎn
    chǔ
    shuǐ
    miǎo
    píng
    dàng
    duō
    páo
    fēng
    shùn
    háng
    wáng
    zhuī
    ǒu
    chéng
    piān
    liáo
    zhù
    zhōu
    rén
    chàng