齿落_拼音版
原文《齿落
朝代:宋朝 | 作者:陆游 | 类型:

昔闻少陵翁,皓首惜堕齿。

退之更可怜,至谓豁可耻。

放翁独不然,顽顿世无比,齿摇忽脱去,取视乃大喜。

譬如大木拔,岂有再安理。

咀嚼浩无妨,更觉彘肩美。

  • chǐ
    齿
    luò
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    yóu
  • wén
    shǎo
    líng
    wēng
    hào
    shǒu
    duò
    chǐ
    齿
    tuì
    退
    zhī
    gèng
    lián
    zhì
    wèi
    huō
    chǐ
    fàng
    wēng
    rán
    wán
    dùn
    shì
    chǐ
    齿
    yáo
    tuō
    shì
    nǎi
    yǒu
    zài
    ān
    jiáo
    hào
    fáng
    gèng
    jiào
    zhì
    jiān
    měi