野农谣_拼音版
原文《野农谣
朝代:宋朝 | 作者:利登 | 类型:写风 写人 官吏 写云

去年阳春二月中,守令出郊亲劝农。

红云一道拥归骑,村村镂榜粘春风。

行行蛇蚓字相续,野农不识何由读。

唯闻是年秋,粒颗民不收。

上堂对妻子,炊多糴少饥号啾。

下堂见官吏,税多输少喧征求。

呼官视田吏视釜,官去掉头吏不顾。

内煎外迫两无计,更以饥躯受笞箠。

古来丘垅几多人,此日孱生岂难弃。

今年二月春,重见劝农文。

我勤自钟惰自釜,保用官司劝我氓。

农亦不必劝,文亦不必述。

但愿官民通有无,莫令租吏打门叫呼疾。

或言州家一年三百六十日,念及我农惟此日。

  • nóng
    yáo
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    dēng
  • nián
    yáng
    chūn
    èr
    yuè
    zhōng
    shǒu
    lìng
    chū
    jiāo
    qīn
    quàn
    nóng
    hóng
    yún
    dào
    yōng
    guī
    cūn
    cūn
    lòu
    bǎng
    zhān
    chūn
    fēng
    háng
    háng
    shé
    yǐn
    xiàng
    nóng
    shí
    yóu
    wéi
    wén
    shì
    nián
    qiū
    mín
    shōu
    shàng
    táng
    duì
    chuī
    duō
    shǎo
    hào
    jiū
    xià
    táng
    jiàn
    guān
    shuì
    duō
    shū
    shǎo
    xuān
    zhēng
    qiú
    guān
    shì
    tián
    shì
    guān
    diào
    tóu
    nèi
    jiān
    wài
    liǎng
    gèng
    shòu
    chī
    chuí
    lái
    qiū
    lǒng
    duō
    rén
    chán
    shēng
    nán
    jīn
    nián
    èr
    yuè
    chūn
    zhòng
    jiàn
    quàn
    nóng
    wén
    qín
    zhōng
    duò
    bǎo
    yòng
    guān
    quàn
    máng
    nóng
    quàn
    wén
    shù
    dàn
    yuàn
    guān
    mín
    tōng
    yǒu
    lìng
    mén
    jiào
    huò
    yán
    zhōu
    jiā
    nián
    sān
    bǎi
    liù
    shí
    niàn
    nóng
    wéi