秦女行_拼音版
原文《秦女行
朝代:宋朝 | 作者:曾季貍 | 类型:写雪 写风 写花 写山 写水 写马 写人 女子 沙漠 题诗 往事 写酒

姜家家世居淮海,郎罢声名传海内。

自从贬死古藤州,门户凋零三十载。

可怜生长深闺里,耳濡目染知文字。

亦尝强学谢娘诗,未敢女子称博士。

年长以来逢世乱,黄头鲜卑来入汉。

妾身亦复堕兵间,往事不堪回首看。

飘然一身逐胡儿,被驱不异犬与鸡。

奔驰万里向沙漠,天长地久无还期。

北风萧萧易水寒,雪花席地经燕山。

千杯虏酒安能醉,一曲琵琶不忍弹。

吞声饮恨从谁诉,偶然信口题诗句。

眼前有路可还乡,马上无人容我去。

诗成吟罢只茫然,岂意汉地能流传。

当进情绪亦可有想,至今闻者犹悲酸。

忆昔中郎有妇子,亦陷虏中垂一纪。

暮年不料逢阿瞒,厚幣赎之归故里。

惜哉此女不得如,终竟老死留穹庐。

空余诗话传凄恻,不减胡笳十八拍。

  • qín
    háng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    céng
    mái
  • jiāng
    jiā
    jiā
    shì
    huái
    hǎi
    láng
    shēng
    míng
    chuán
    hǎi
    nèi
    cóng
    biǎn
    téng
    zhōu
    mén
    diāo
    líng
    sān
    shí
    zǎi
    lián
    shēng
    zhǎng
    shēn
    guī
    ěr
    rǎn
    zhī
    wén
    cháng
    qiáng
    xué
    xiè
    niáng
    shī
    wèi
    gǎn
    chēng
    shì
    nián
    zhǎng
    lái
    féng
    shì
    luàn
    huáng
    tóu
    xiān
    bēi
    lái
    hàn
    qiè
    shēn
    duò
    bīng
    jiān
    wǎng
    shì
    kān
    huí
    shǒu
    kàn
    piāo
    rán
    shēn
    zhú
    ér
    bèi
    quǎn
    bēn
    chí
    wàn
    xiàng
    shā
    tiān
    zhǎng
    jiǔ
    hái
    běi
    fēng
    xiāo
    xiāo
    shuǐ
    hán
    xuě
    huā
    jīng
    yàn
    shān
    qiān
    bēi
    jiǔ
    ān
    néng
    zuì
    rěn
    dàn
    tūn
    shēng
    yǐn
    hèn
    cóng
    shuí
    ǒu
    rán
    xìn
    kǒu
    shī
    yǎn
    qián
    yǒu
    hái
    xiāng
    shàng
    rén
    róng
    shī
    chéng
    yín
    zhī
    máng
    rán
    hàn
    néng
    liú
    chuán
    dāng
    jìn
    qíng
    yǒu
    xiǎng
    zhì
    jīn
    wén
    zhě
    yóu
    bēi
    suān
    zhōng
    láng
    yǒu
    xiàn
    zhōng
    chuí
    nián
    liào
    féng
    ā
    mán
    hòu
    shú
    zhī
    guī
    zāi
    zhōng
    jìng
    lǎo
    liú
    qióng
    kōng
    shī
    huà
    chuán
    jiǎn
    jiā
    shí
    pāi