秋雨篇_拼音版
原文《秋雨篇
朝代:宋朝 | 作者:梅尧臣 | 类型:写雨 秋雨 写梅

秋雨一向不解休,连昏接晨终穷秋。

梅生不量仰天问,神官夜梦言语周。

日月是天之两目,忽然生瞖无药瘳。

只知泪滴为赤子,赤子岂悮天公忧。

天公哭{上雨下替}{上雨下替},洒涕落九州。

地只不敢安,泥潦已没头。

乃因从容诘神官,后稷今在帝所不。

从前后稷知稼穑,曾以筋力亲田畴。

曷不告帝且辍泣,九谷正熟容其收。

早时不泣此时泣,忧民欲活反扼喉。

神官发怒髭奋虬,下士小臣安预谋。

恐然惊觉汗交流,树上已听呼雌鸠。

  • qiū
    piān
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    méi
    yáo
    chén
  • qiū
    xiàng
    jiě
    xiū
    lián
    hūn
    jiē
    chén
    zhōng
    qióng
    qiū
    méi
    shēng
    liàng
    yǎng
    tiān
    wèn
    shén
    guān
    mèng
    yán
    zhōu
    yuè
    shì
    tiān
    zhī
    liǎng
    rán
    shēng
    yào
    chōu
    zhī
    zhī
    lèi
    wéi
    chì
    chì
    tiān
    gōng
    yōu
    tiān
    gōng
    {
    {
    shàng
    xià
    }
    }
    {
    {
    shàng
    xià
    }
    }
    luò
    jiǔ
    zhōu
    zhī
    gǎn
    ān
    liáo
    méi
    tóu
    nǎi
    yīn
    cóng
    róng
    jié
    shén
    guān
    hòu
    jīn
    zài
    suǒ
    cóng
    qián
    hòu
    zhī
    jià
    céng
    jīn
    qīn
    tián
    chóu
    gào
    qiě
    chuò
    jiǔ
    zhèng
    shú
    róng
    shōu
    zǎo
    shí
    shí
    yōu
    mín
    huó
    fǎn
    è
    hóu
    shén
    guān
    fèn
    qiú
    xià
    shì
    xiǎo
    chén
    ān
    móu
    kǒng
    rán
    jīng
    jiào
    hàn
    jiāo
    liú
    shù
    shàng
    tīng
    jiū