• 首页
  • 医工叹重赠柳山人_拼音版
医工叹重赠柳山人_拼音版
原文《医工叹重赠柳山人
朝代:宋朝 | 作者:叶适 | 类型:写风 写山 写人 写云

柳生洲居濠北边,繇辞质野谁所传。

不曾入城行卖卜,有问灾福须呼船。

叹我奇疾何频年,其初过清肌凛然,已忽腹拒遭拘挛。

一身尽异形质变,恍若土木徒人言。

蚤知定性不生灭,今安得尔庸非天。

医工刃人死无律。

妄谈标本从何出。

补劳护弱转凝聚,排寒荡湿加淫郁。

挟风上行关膈失,迸肉糜皮并为一,犹云无伤乃余疾。

生虽怜我谬时命,岂悟颠倒缘此物。

彼苍应有司杀者,授柄於工无乃悖。

我劳万事明当休,自古零落归山丘。

但疑未死复不活,熟视重为诸医羞。

余聪残明不可留,治命已乖妻子谋,执讯空贻友朋忧。

柳生听罢棹颈笑,既有主对非吾尤。

山歌静夜声宛转,更着此曲歌中流。

  • gōng
    tàn
    zhòng
    zèng
    liǔ
    shān
    rén
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • liǔ
    shēng
    zhōu
    háo
    běi
    biān
    yáo
    zhì
    shuí
    suǒ
    chuán
    céng
    chéng
    háng
    mài
    bo
    yǒu
    wèn
    zāi
    chuán
    tàn
    pín
    nián
    chū
    guò
    qīng
    lǐn
    rán
    zāo
    luán
    shēn
    jìn
    xíng
    zhì
    biàn
    huǎng
    ruò
    rén
    yán
    zǎo
    zhī
    dìng
    xìng
    shēng
    miè
    jīn
    ān
    ěr
    yōng
    fēi
    tiān
    gōng
    rèn
    rén
    wàng
    tán
    biāo
    běn
    cóng
    chū
    láo
    ruò
    zhuǎn
    níng
    pái
    hán
    dàng
    shī
    湿
    jiā
    yín
    jiā
    fēng
    shàng
    háng
    guān
    shī
    bèng
    ròu
    bìng
    wéi
    yóu
    yún
    shāng
    nǎi
    shēng
    suī
    lián
    miù
    shí
    mìng
    diān
    dǎo
    yuán
    cāng
    yīng
    yǒu
    shā
    zhě
    shòu
    bǐng
    gōng
    nǎi
    bèi
    láo
    wàn
    shì
    míng
    dāng
    xiū
    líng
    luò
    guī
    shān
    qiū
    dàn
    wèi
    huó
    shú
    shì
    zhòng
    wéi
    zhū
    xiū
    cōng
    cán
    míng
    liú
    zhì
    mìng
    guāi
    móu
    zhí
    xùn
    kōng
    yǒu
    péng
    yōu
    liǔ
    shēng
    tīng
    zhào
    jǐng
    xiào
    yǒu
    zhǔ
    duì
    fēi
    yóu
    shān
    jìng
    shēng
    wǎn
    zhuǎn
    gèng
    zhe
    zhōng
    liú