读杜集_拼音版
原文《读杜集
朝代:宋朝 | 作者:张耒 | 类型:写风 写水 写人 艰难 忠义

风雅不复兴,后来谁可数。

陵迟数百岁,天地实生甫。

假之虹与霓,照耀蟠肺腑。

夺其富贵乐,激使事言语。

遂令困饥寒,食粝衣挂缕。

幽忧勇愤怒,字字倒牛虎。

嘲词破万家,摧拉谁得御。

又如滔天水,决泄得神禹。

他人守一巧,为豆不能簠。

君独备飞奔,捷蹄兼骏羽。

飘萍竟终老,到死尚为旅。

高才遭委弃,谁不怨且怒。

君乎独此忘,所惜唐遗绪。

悲嗟痛祸乱,欲取彝伦叙。

天资自忠义,岂媚后人睹。

艰难得一职,言事竟龃龉。

此心耿可见,谁肯浪自苦。

鄙哉浅丈夫,夸己讪其主。

文章不知道,安得擅今古。

光焰万丈长,犹能伏韩愈。

  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    zhāng
    lěi
  • fēng
    xìng
    hòu
    lái
    shuí
    shù
    líng
    chí
    shù
    bǎi
    suì
    tiān
    shí
    shēng
    jiǎ
    zhī
    hóng
    zhào
    yào
    耀
    pán
    fèi
    duó
    guì
    shǐ
    使
    shì
    yán
    suí
    lìng
    kùn
    hán
    shí
    guà
    yōu
    yōu
    yǒng
    fèn
    dǎo
    niú
    cháo
    wàn
    jiā
    cuī
    shuí
    yòu
    tāo
    tiān
    shuǐ
    jué
    xiè
    shén
    rén
    shǒu
    qiǎo
    wéi
    dòu
    néng
    jun1
    bèi
    fēi
    bēn
    jié
    jiān
    jun4
    piāo
    píng
    jìng
    zhōng
    lǎo
    dào
    shàng
    wéi
    gāo
    cái
    zāo
    wěi
    shuí
    yuàn
    qiě
    jun1
    wàng
    suǒ
    táng
    bēi
    jiē
    tòng
    huò
    luàn
    lún
    tiān
    zhōng
    mèi
    hòu
    rén
    jiān
    nán
    zhí
    yán
    shì
    jìng
    xīn
    gěng
    jiàn
    shuí
    kěn
    làng
    zāi
    qiǎn
    zhàng
    kuā
    shàn
    zhǔ
    wén
    zhāng
    zhī
    dào
    ān
    shàn
    jīn
    guāng
    yàn
    wàn
    zhàng
    zhǎng
    yóu
    néng
    hán