杜甫(712-770),字子美,自号少陵野老,世称“杜工部”、“杜少陵”等,汉族,河南府巩县(今河南省巩义市)人,唐代伟大的现实主义诗人,杜甫被世人尊为“诗圣”,其诗被称为“诗史”。杜甫与李白合称“李杜”,为了跟另外两位诗人李商隐与杜牧即“小李杜”区别开来,杜甫与李白又合称“大李杜”。他忧国忧民,人格高尚,他的约1400余首诗被保留了下来,诗艺精湛,在中国古典诗歌中备受推崇,影响深远。759-766年间曾居成都,后世有杜甫草堂纪念。

杜甫其它作品精选

zuopinjingxuan

《夜听许十一诵诗爱而有作》
分享数:7
朝代: 唐朝 | 作者:杜甫 | 类型:写风|写人|

许生五台宾,业白出石壁。

余亦师粲可,身犹缚禅寂。

何阶子方便,谬引为匹敌。

离索晚相逢,包蒙欣有击。

诵诗浑游衍,四座皆辟易。

应手看捶钩,清心听鸣镝。

精微穿溟涬,飞动摧霹雳。

陶谢不枝梧,风骚共推激。

紫燕自超诣,翠驳谁剪剔。

君意人莫知,人间夜寥阒。

拼音
tīng shí sòng shī ài ér yǒu zuò
[ [ táng cháo ] ]
shēng tái bīn bái chū shí        shī càn shēn yóu chán        jiē fāng biàn 便 miù yǐn wéi        suǒ wǎn xiàng féng bāo méng xīn yǒu        sòng shī hún yóu yǎn zuò jiē        yīng shǒu kàn chuí gōu qīng xīn tīng míng        jīng wēi chuān 穿 míng xìng fēi dòng cuī        táo xiè zhī fēng sāo gòng tuī        yàn chāo cuì shuí jiǎn        jun1 rén zhī rén jiān liáo       
夜听许十一诵诗爱而有作注音
  • tīng
    shí
    sòng
    shī
    ài
    ér
    yǒu
    zuò
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
  • shēng
    tái
    bīn
    bái
    chū
    shí
    shī
    càn
    shēn
    yóu
    chán
    jiē
    fāng
    biàn
    便
    miù
    yǐn
    wéi
    suǒ
    wǎn
    xiàng
    féng
    bāo
    méng
    xīn
    yǒu
    sòng
    shī
    hún
    yóu
    yǎn
    zuò
    jiē
    yīng
    shǒu
    kàn
    chuí
    gōu
    qīng
    xīn
    tīng
    míng
    jīng
    wēi
    chuān
    穿
    míng
    xìng
    fēi
    dòng
    cuī
    táo
    xiè
    zhī
    fēng
    sāo
    gòng
    tuī
    yàn
    chāo
    cuì
    shuí
    jiǎn
    jun1
    rén
    zhī
    rén
    jiān
    liáo

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1