柳永,(约987年—约1053年)北宋著名词人,婉约派创始人物。汉族,崇安(今福建武夷山)人,原名三变,字景庄,后改名永,字耆卿,排行第七,又称柳七。宋仁宗朝进士,官至屯田员外郎,故世称柳屯田。他自称“奉旨填词柳三变”,以毕生精力作词,并以“白衣卿相”自诩。其词多描绘城市风光和歌妓生活,尤长于抒写羁旅行役之情,创作慢词独多。铺叙刻画,情景交融,语言通俗,音律谐婉,在当时流传极其广泛,人称“凡有井水饮处,皆能歌柳词”,婉约派最具代表性的人物之一,对宋词的发展有重大影响,代表作 《雨霖铃》《八声甘州》。

柳永其它作品精选

zuopinjingxuan

《倾杯·金风淡荡》
分享数:0
朝代: 宋朝 | 作者:柳永 | 类型:写景|写风|写云|

金风淡荡,渐秋光老、清宵永。

小院新晴天气,轻烟乍敛,皓月当轩练净。

对千里寒光,念幽期阻、当残景。

早是多情多病。

那堪细把,旧约前欢重省。

最苦碧云信断,仙乡路杳,归鸿难倩。

每高歌、强遣离怀,惨咽、翻成心耿耿。

漏残露冷。

空赢得、悄悄无言,愁绪终难整。

又是立尽,梧桐碎影。

拼音
qīng bēi · · jīn fēng dàn dàng
[ [ sòng cháo ] ] liǔ yǒng
jīn fēng dàn dàng jiàn qiū guāng lǎo qīng xiāo yǒng        xiǎo yuàn xīn qíng tiān qīng yān zhà liǎn hào yuè dāng xuān liàn jìng        duì qiān hán guāng niàn yōu dāng cán jǐng        zǎo shì duō qíng duō bìng        kān jiù yuē qián huān zhòng shěng        zuì yún xìn duàn xiān xiāng yǎo guī hóng 鸿 nán qiàn        měi gāo qiáng qiǎn huái 怀 cǎn yān fān chéng xīn gěng gěng        lòu cán lěng        kōng yíng qiāo qiāo yán chóu zhōng nán zhěng        yòu shì jìn tóng suì yǐng       
倾杯·金风淡荡注音
  • qīng
    bēi
    ·
    ·
    jīn
    fēng
    dàn
    dàng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    liǔ
    yǒng
  • jīn
    fēng
    dàn
    dàng
    jiàn
    qiū
    guāng
    lǎo
    qīng
    xiāo
    yǒng
    xiǎo
    yuàn
    xīn
    qíng
    tiān
    qīng
    yān
    zhà
    liǎn
    hào
    yuè
    dāng
    xuān
    liàn
    jìng
    duì
    qiān
    hán
    guāng
    niàn
    yōu
    dāng
    cán
    jǐng
    zǎo
    shì
    duō
    qíng
    duō
    bìng
    kān
    jiù
    yuē
    qián
    huān
    zhòng
    shěng
    zuì
    yún
    xìn
    duàn
    xiān
    xiāng
    yǎo
    guī
    hóng
    鸿
    nán
    qiàn
    měi
    gāo
    qiáng
    qiǎn
    huái
    怀
    cǎn
    yān
    fān
    chéng
    xīn
    gěng
    gěng
    lòu
    cán
    lěng
    kōng
    yíng
    qiāo
    qiāo
    yán
    chóu
    zhōng
    nán
    zhěng
    yòu
    shì
    jìn
    tóng
    suì
    yǐng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1