王安石(1021年12月18日-1086年5月21日),字介甫,号半山,谥文,封荆国公。世人又称王荆公。汉族,北宋抚州临川人(今江西省抚州市临川区邓家巷人),中国北宋著名政治家、思想家、文学家、改革家,唐宋八大家之一。欧阳修称赞王安石:“翰林风月三千首,吏部文章二百年。老去自怜心尚在,后来谁与子争先。”传世文集有《王临川集》、《临川集拾遗》等。其诗文各体兼擅,词虽不多,但亦擅长,且有名作《桂枝香》等。而王荆公最得世人哄传之诗句莫过于《泊船瓜洲》中的“春风又绿江南岸,明月何时照我还。”
《秦始皇》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:王安石 | 类型:写鸟|

天方猎中原,狐兔在所憎。

伤哉六孱王,当此鸷鸟膺。

搏取已扫地,翰飞尚凭凌。

游将跨蓬莱,以海为丘陵。

勒石颂功德,群臣助骄矜。

举世不读易,但以刑名称。

蚩蚩彼少子,何用辨坚冰。

拼音
qín shǐ huáng
[ [ sòng cháo ] ] wáng ān shí
tiān fāng liè zhōng yuán zài suǒ zēng        shāng zāi liù chán wáng dāng zhì niǎo yīng        sǎo hàn fēi shàng píng líng        yóu jiāng kuà péng lái hǎi wéi qiū líng        shí sòng gōng qún chén zhù jiāo jīn        shì dàn xíng míng chēng        chī chī shǎo yòng biàn jiān bīng       
秦始皇注音
  • qín
    shǐ
    huáng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    wáng
    ān
    shí
  • tiān
    fāng
    liè
    zhōng
    yuán
    zài
    suǒ
    zēng
    shāng
    zāi
    liù
    chán
    wáng
    dāng
    zhì
    niǎo
    yīng
    sǎo
    hàn
    fēi
    shàng
    píng
    líng
    yóu
    jiāng
    kuà
    péng
    lái
    hǎi
    wéi
    qiū
    líng
    shí
    sòng
    gōng
    qún
    chén
    zhù
    jiāo
    jīn
    shì
    dàn
    xíng
    míng
    chēng
    chī
    chī
    shǎo
    yòng
    biàn
    jiān
    bīng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1