苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。

苏轼其它作品精选

zuopinjingxuan

《秦穆公墓》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写人|

橐泉在城东,墓在城中无百步。

乃知昔未有此城,秦人以泉识公墓。

昔公生不诛孟明,岂有死之日而忍用其良。

乃知三子徇公意,亦如齐之二子従田横。

古人感一饭,尚能杀其身。

今人不复见此等,乃以所见疑古人。

古人不可望,今人益可伤。

拼音
qín gōng
[ [ sòng cháo ] ] shì
tuó quán zài chéng dōng zài chéng zhōng bǎi        nǎi zhī wèi yǒu chéng qín rén quán shí gōng        gōng shēng zhū mèng míng yǒu zhī ér rěn yòng liáng        nǎi zhī sān xùn gōng zhī èr cóng tián héng        rén gǎn fàn shàng néng shā shēn        jīn rén jiàn děng nǎi suǒ jiàn rén        rén wàng jīn rén shāng       
秦穆公墓注音
  • qín
    gōng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • tuó
    quán
    zài
    chéng
    dōng
    zài
    chéng
    zhōng
    bǎi
    nǎi
    zhī
    wèi
    yǒu
    chéng
    qín
    rén
    quán
    shí
    gōng
    gōng
    shēng
    zhū
    mèng
    míng
    yǒu
    zhī
    ér
    rěn
    yòng
    liáng
    nǎi
    zhī
    sān
    xùn
    gōng
    zhī
    èr
    cóng
    tián
    héng
    rén
    gǎn
    fàn
    shàng
    néng
    shā
    shēn
    jīn
    rén
    jiàn
    děng
    nǎi
    suǒ
    jiàn
    rén
    rén
    wàng
    jīn
    rén
    shāng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1