白居易(772~846),字乐天,晚年又号称香山居士,河南郑州新郑人,是我国唐代伟大的现实主义诗人,他的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。白居易祖籍山西、陕西、出生于河南郑州新郑,葬于洛阳。白居易故居纪念馆坐落于洛阳市郊。白园(白居易墓)坐落在洛阳城南香山的琵琶峰。
《遣怀 自此后诗,在渭村作。》
分享数:2
朝代: 唐朝 | 作者:白居易 | 类型:

寓心身体中,寓性方寸内。

此身是外物,何足苦忧爱。

况有假饰者,华簪及高盖。

此又疏于身,复在外物外。

操之多惴栗,失之又悲悔。

乃知名与器,得丧俱为害。

颓然环堵客,萝蕙为巾带。

自得此道来,身穷心甚泰。

拼音
qiǎn huái 怀 hòu shī zài wèi cūn zuò
[ [ táng cháo ] ] bái
xīn shēn zhōng xìng fāng cùn nèi        shēn shì wài yōu ài        kuàng yǒu jiǎ shì zhě huá zān gāo gài        yòu shū shēn zài wài wài        cāo zhī duō zhuì shī zhī yòu bēi huǐ        nǎi zhī míng sàng wéi hài        tuí rán huán luó huì wéi jīn dài        dào lái shēn qióng xīn shèn tài       
遣怀 自此后诗,在渭村作。注音
  • qiǎn
    huái
    怀
      
    hòu
    shī
    zài
    wèi
    cūn
    zuò
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    bái
  • xīn
    shēn
    zhōng
    xìng
    fāng
    cùn
    nèi
    shēn
    shì
    wài
    yōu
    ài
    kuàng
    yǒu
    jiǎ
    shì
    zhě
    huá
    zān
    gāo
    gài
    yòu
    shū
    shēn
    zài
    wài
    wài
    cāo
    zhī
    duō
    zhuì
    shī
    zhī
    yòu
    bēi
    huǐ
    nǎi
    zhī
    míng
    sàng
    wéi
    hài
    tuí
    rán
    huán
    luó
    huì
    wéi
    jīn
    dài
    dào
    lái
    shēn
    qióng
    xīn
    shèn
    tài

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1