柳永,(约987年—约1053年)北宋著名词人,婉约派创始人物。汉族,崇安(今福建武夷山)人,原名三变,字景庄,后改名永,字耆卿,排行第七,又称柳七。宋仁宗朝进士,官至屯田员外郎,故世称柳屯田。他自称“奉旨填词柳三变”,以毕生精力作词,并以“白衣卿相”自诩。其词多描绘城市风光和歌妓生活,尤长于抒写羁旅行役之情,创作慢词独多。铺叙刻画,情景交融,语言通俗,音律谐婉,在当时流传极其广泛,人称“凡有井水饮处,皆能歌柳词”,婉约派最具代表性的人物之一,对宋词的发展有重大影响,代表作 《雨霖铃》《八声甘州》。

柳永其它作品精选

zuopinjingxuan

《其五(重阳)》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:柳永 | 类型:写景|写雨|写风|写山|写云|写酒|

淡荡素商行暮,远空雨歇,平野烟收。

满目江山,堪助楚客冥搜。

素光动、云涛涨晚,紫翠冷、霜巘横秋。

景清幽。

渚兰香射,汀树红愁。

良俦。

西风吹帽,东篱携酒。

共结欢游。

浅酌低吟,坐中俱是饮家流。

对残晖、登临休叹,赏令节、酩酊方酬。

且相留。

眼前尤物,盏里忘忧。

拼音
zhòng yáng
[ [ sòng cháo ] ] liǔ yǒng
dàn dàng shāng háng yuǎn kōng xiē píng yān shōu        mǎn jiāng shān kān zhù chǔ míng sōu        guāng dòng yún tāo zhǎng wǎn cuì lěng shuāng yǎn héng qiū        jǐng qīng yōu        zhǔ lán xiāng shè tīng shù hóng chóu        liáng chóu        西 fēng chuī mào dōng xié jiǔ        gòng jié huān yóu        qiǎn zhuó yín zuò zhōng shì yǐn jiā liú        duì cán huī dēng lín xiū tàn shǎng lìng jiē mǐng dǐng fāng chóu        qiě xiàng liú        yǎn qián yóu zhǎn wàng yōu       
其五(重阳)注音
  • zhòng
    yáng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    liǔ
    yǒng
  • dàn
    dàng
    shāng
    háng
    yuǎn
    kōng
    xiē
    píng
    yān
    shōu
    mǎn
    jiāng
    shān
    kān
    zhù
    chǔ
    míng
    sōu
    guāng
    dòng
    yún
    tāo
    zhǎng
    wǎn
    cuì
    lěng
    shuāng
    yǎn
    héng
    qiū
    jǐng
    qīng
    yōu
    zhǔ
    lán
    xiāng
    shè
    tīng
    shù
    hóng
    chóu
    liáng
    chóu
    西
    fēng
    chuī
    mào
    dōng
    xié
    jiǔ
    gòng
    jié
    huān
    yóu
    qiǎn
    zhuó
    yín
    zuò
    zhōng
    shì
    yǐn
    jiā
    liú
    duì
    cán
    huī
    dēng
    lín
    xiū
    tàn
    shǎng
    lìng
    jiē
    mǐng
    dǐng
    fāng
    chóu
    qiě
    xiàng
    liú
    yǎn
    qián
    yóu
    zhǎn
    wàng
    yōu

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1