柳永,(约987年—约1053年)北宋著名词人,婉约派创始人物。汉族,崇安(今福建武夷山)人,原名三变,字景庄,后改名永,字耆卿,排行第七,又称柳七。宋仁宗朝进士,官至屯田员外郎,故世称柳屯田。他自称“奉旨填词柳三变”,以毕生精力作词,并以“白衣卿相”自诩。其词多描绘城市风光和歌妓生活,尤长于抒写羁旅行役之情,创作慢词独多。铺叙刻画,情景交融,语言通俗,音律谐婉,在当时流传极其广泛,人称“凡有井水饮处,皆能歌柳词”,婉约派最具代表性的人物之一,对宋词的发展有重大影响,代表作 《雨霖铃》《八声甘州》。

柳永其它作品精选

zuopinjingxuan

《其二(海棠)》
分享数:3
朝代: 宋朝 | 作者:柳永 | 类型:写雨|写风|写人|美人|

东风催露千娇面。

欲绽红深开处浅。

日高梳洗甚时欠,点滴燕脂匀未遍。

霏微雨罢残阳院。

洗出都城新锦段。

美人纤手摘芳枝,插在钗头和风颤。

拼音
èr hǎi táng
[ [ sòng cháo ] ] liǔ yǒng
dōng fēng cuī qiān jiāo miàn        zhàn hóng shēn kāi chù qiǎn        gāo shū shèn shí qiàn diǎn yàn zhī yún wèi biàn        fēi wēi cán yáng yuàn        chū dōu chéng xīn jǐn duàn        měi rén xiān shǒu zhāi fāng zhī chā zài chāi tóu fēng chàn       
其二(海棠)注音
  • èr
    hǎi
    táng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    liǔ
    yǒng
  • dōng
    fēng
    cuī
    qiān
    jiāo
    miàn
    zhàn
    hóng
    shēn
    kāi
    chù
    qiǎn
    gāo
    shū
    shèn
    shí
    qiàn
    diǎn
    yàn
    zhī
    yún
    wèi
    biàn
    fēi
    wēi
    cán
    yáng
    yuàn
    chū
    dōu
    chéng
    xīn
    jǐn
    duàn
    měi
    rén
    xiān
    shǒu
    zhāi
    fāng
    zhī
    chā
    zài
    chāi
    tóu
    fēng
    chàn

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1