孟浩然(689-740),男,汉族,唐代诗人。本名不详(一说名浩),字浩然,襄州襄阳(今湖北襄阳)人,世称“孟襄阳”。浩然,少好节义,喜济人患难,工于诗。年四十游京师,唐玄宗诏咏其诗,至“不才明主弃”之语,玄宗谓:“卿自不求仕,朕未尝弃卿,奈何诬我?”因放还未仕,后隐居鹿门山,著诗二百余首。孟浩然与另一位山水田园诗人王维合称为“王孟”。
《陪张丞相祠紫盖山途经玉泉寺》
分享数:2
朝代: 唐朝 | 作者:孟浩然 | 类型:写水|写马|写人|

望秩宣王命,斋心待漏行。

青衿列胄子,从事有参卿。

五马寻归路,双林指化城。

闻钟度门近,照胆玉泉清。

皂盖依松憩,缁徒拥锡迎。

天宫上兜率,沙界豁迷明。

欲就终焉志,恭闻智者名。

人随逝水没,波逐覆舟倾。

想像若在眼,周流空复情。

谢公还欲卧,谁与济苍生。

拼音
péi zhāng chéng xiàng gài shān jīng quán
[ [ táng cháo ] ] mèng hào rán
wàng zhì xuān wáng mìng zhāi xīn dài lòu háng        qīng jīn liè zhòu cóng shì yǒu cān qīng        xún guī shuāng lín zhǐ huà chéng        wén zhōng mén jìn zhào dǎn quán qīng        zào gài sōng yōng yíng        tiān gōng shàng dōu shā jiè huō míng        jiù zhōng yān zhì gōng wén zhì zhě míng        rén suí shì shuǐ méi zhú zhōu qīng        xiǎng xiàng ruò zài yǎn zhōu liú kōng qíng        xiè gōng hái shuí cāng shēng       
陪张丞相祠紫盖山途经玉泉寺注音
  • péi
    zhāng
    chéng
    xiàng
    gài
    shān
    jīng
    quán
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    mèng
    hào
    rán
  • wàng
    zhì
    xuān
    wáng
    mìng
    zhāi
    xīn
    dài
    lòu
    háng
    qīng
    jīn
    liè
    zhòu
    cóng
    shì
    yǒu
    cān
    qīng
    xún
    guī
    shuāng
    lín
    zhǐ
    huà
    chéng
    wén
    zhōng
    mén
    jìn
    zhào
    dǎn
    quán
    qīng
    zào
    gài
    sōng
    yōng
    yíng
    tiān
    gōng
    shàng
    dōu
    shā
    jiè
    huō
    míng
    jiù
    zhōng
    yān
    zhì
    gōng
    wén
    zhì
    zhě
    míng
    rén
    suí
    shì
    shuǐ
    méi
    zhú
    zhōu
    qīng
    xiǎng
    xiàng
    ruò
    zài
    yǎn
    zhōu
    liú
    kōng
    qíng
    xiè
    gōng
    hái
    shuí
    cāng
    shēng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1