杜甫(712-770),字子美,自号少陵野老,世称“杜工部”、“杜少陵”等,汉族,河南府巩县(今河南省巩义市)人,唐代伟大的现实主义诗人,杜甫被世人尊为“诗圣”,其诗被称为“诗史”。杜甫与李白合称“李杜”,为了跟另外两位诗人李商隐与杜牧即“小李杜”区别开来,杜甫与李白又合称“大李杜”。他忧国忧民,人格高尚,他的约1400余首诗被保留了下来,诗艺精湛,在中国古典诗歌中备受推崇,影响深远。759-766年间曾居成都,后世有杜甫草堂纪念。
《陪李七司马皂江上观造竹桥,即日成,往来之》
分享数:2
朝代: 唐朝 | 作者:杜甫 | 类型:写水|写桥|写云|

伐竹为桥结构同,褰裳不涉往来通。

天寒白鹤归华表,日落青龙见水中。

顾我老非题柱客,知君才是济川功。

合欢却笑千年事,驱石何时到海东。

把烛成桥夜,回舟坐客时。

天高云去尽,江迥月来迟。

衰谢多扶病,招邀屡有期。

异方乘此兴,乐罢不无悲。

拼音
péi zào jiāng shàng guān zào zhú qiáo chéng wǎng lái zhī
[ [ táng cháo ] ]
zhú wéi qiáo jié gòu tóng qiān shang shè wǎng lái tōng        tiān hán bái guī huá biǎo luò qīng lóng jiàn shuǐ zhōng        lǎo fēi zhù zhī jun1 cái shì chuān gōng        huān què xiào qiān nián shì shí shí dào hǎi dōng        zhú chéng qiáo huí zhōu zuò shí        tiān gāo yún jìn jiāng jiǒng yuè lái chí        shuāi xiè duō bìng zhāo yāo yǒu        fāng chéng xìng bēi       
陪李七司马皂江上观造竹桥,即日成,往来之注音
  • péi
    zào
    jiāng
    shàng
    guān
    zào
    zhú
    qiáo
    chéng
    wǎng
    lái
    zhī
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
  • zhú
    wéi
    qiáo
    jié
    gòu
    tóng
    qiān
    shang
    shè
    wǎng
    lái
    tōng
    tiān
    hán
    bái
    guī
    huá
    biǎo
    luò
    qīng
    lóng
    jiàn
    shuǐ
    zhōng
    lǎo
    fēi
    zhù
    zhī
    jun1
    cái
    shì
    chuān
    gōng
    huān
    què
    xiào
    qiān
    nián
    shì
    shí
    shí
    dào
    hǎi
    dōng
    zhú
    chéng
    qiáo
    huí
    zhōu
    zuò
    shí
    tiān
    gāo
    yún
    jìn
    jiāng
    jiǒng
    yuè
    lái
    chí
    shuāi
    xiè
    duō
    bìng
    zhāo
    yāo
    yǒu
    fāng
    chéng
    xìng
    bēi

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1