苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《欧阳少师令赋所蓄石屏》
分享数:10
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写雪|写风|写山|写水|写人|

何人遗公石屏风,上有水墨希微踪。

不画长林与巨植,独画峨嵋山西雪岭上万岁不老之孤松。

崖崩涧绝可望不可到,孤烟落日相溟濛。

含风偃蹇得真态,刻画始信天有工。

我恐毕宏韦偃死葬虢山下,骨可朽烂心难穷。

神机巧思无所发,化为烟霏沦石中。

古来画师非俗士,摹写物像略与诗人同。

愿公作诗慰不遇,无使二子含愤泣幽宫。

拼音
ōu yáng shǎo shī lìng suǒ shí píng
[ [ sòng cháo ] ] shì
rén gōng shí píng fēng shàng yǒu shuǐ wēi zōng        huà zhǎng lín zhí huà é méi shān 西 xuě lǐng shàng wàn suì lǎo zhī sōng        bēng jiàn jué wàng dào yān luò xiàng míng méng        hán fēng yǎn jiǎn zhēn tài huà shǐ xìn tiān yǒu gōng        kǒng hóng wéi yǎn zàng guó shān xià xiǔ làn xīn nán qióng        shén qiǎo suǒ huà wéi yān fēi lún shí zhōng        lái huà shī fēi shì xiě xiàng luè shī rén tóng        yuàn gōng zuò shī wèi shǐ 使 èr hán fèn yōu gōng       
欧阳少师令赋所蓄石屏注音
  • ōu
    yáng
    shǎo
    shī
    lìng
    suǒ
    shí
    píng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • rén
    gōng
    shí
    píng
    fēng
    shàng
    yǒu
    shuǐ
    wēi
    zōng
    huà
    zhǎng
    lín
    zhí
    huà
    é
    méi
    shān
    西
    xuě
    lǐng
    shàng
    wàn
    suì
    lǎo
    zhī
    sōng
    bēng
    jiàn
    jué
    wàng
    dào
    yān
    luò
    xiàng
    míng
    méng
    hán
    fēng
    yǎn
    jiǎn
    zhēn
    tài
    huà
    shǐ
    xìn
    tiān
    yǒu
    gōng
    kǒng
    hóng
    wéi
    yǎn
    zàng
    guó
    shān
    xià
    xiǔ
    làn
    xīn
    nán
    qióng
    shén
    qiǎo
    suǒ
    huà
    wéi
    yān
    fēi
    lún
    shí
    zhōng
    lái
    huà
    shī
    fēi
    shì
    xiě
    xiàng
    luè
    shī
    rén
    tóng
    yuàn
    gōng
    zuò
    shī
    wèi
    shǐ
    使
    èr
    hán
    fèn
    yōu
    gōng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1