柳永,(约987年—约1053年)北宋著名词人,婉约派创始人物。汉族,崇安(今福建武夷山)人,原名三变,字景庄,后改名永,字耆卿,排行第七,又称柳七。宋仁宗朝进士,官至屯田员外郎,故世称柳屯田。他自称“奉旨填词柳三变”,以毕生精力作词,并以“白衣卿相”自诩。其词多描绘城市风光和歌妓生活,尤长于抒写羁旅行役之情,创作慢词独多。铺叙刻画,情景交融,语言通俗,音律谐婉,在当时流传极其广泛,人称“凡有井水饮处,皆能歌柳词”,婉约派最具代表性的人物之一,对宋词的发展有重大影响,代表作 《雨霖铃》《八声甘州》。

柳永其它作品精选

zuopinjingxuan

《满朝欢·花隔铜壶》
分享数:4
朝代: 宋朝 | 作者:柳永 | 类型:写风|写花|写人|凄凉|桃花|写草|写云|写鱼|

花隔铜壶,露晞金掌,都门十二清晓。

帝里风光烂漫,偏爱春杪。

烟轻昼永,引莺啭上林,鱼游灵沼。

巷陌乍晴,香尘染惹,垂杨芳草。

因念秦楼彩凤,楚观朝云,往昔曾迷歌笑。

别来岁久,偶忆欢盟重到。

人面桃花,未知何处,但掩朱扉悄悄。

尽日伫立无言,赢得凄凉怀抱。

拼音
mǎn cháo huān · · huā tóng
[ [ sòng cháo ] ] liǔ yǒng
huā tóng jīn zhǎng dōu mén shí èr qīng xiǎo        fēng guāng làn màn piān ài chūn miǎo        yān qīng zhòu yǒng yǐn yīng zhuàn shàng lín yóu líng zhǎo        xiàng zhà qíng xiāng chén rǎn chuí yáng fāng cǎo        yīn niàn qín lóu cǎi fèng chǔ guān cháo yún wǎng céng xiào        bié lái suì jiǔ ǒu huān méng zhòng dào        rén miàn táo huā wèi zhī chù dàn yǎn zhū fēi qiāo qiāo        jìn zhù yán yíng liáng huái 怀 bào       
满朝欢·花隔铜壶注音
  • mǎn
    cháo
    huān
    ·
    ·
    huā
    tóng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    liǔ
    yǒng
  • huā
    tóng
    jīn
    zhǎng
    dōu
    mén
    shí
    èr
    qīng
    xiǎo
    fēng
    guāng
    làn
    màn
    piān
    ài
    chūn
    miǎo
    yān
    qīng
    zhòu
    yǒng
    yǐn
    yīng
    zhuàn
    shàng
    lín
    yóu
    líng
    zhǎo
    xiàng
    zhà
    qíng
    xiāng
    chén
    rǎn
    chuí
    yáng
    fāng
    cǎo
    yīn
    niàn
    qín
    lóu
    cǎi
    fèng
    chǔ
    guān
    cháo
    yún
    wǎng
    céng
    xiào
    bié
    lái
    suì
    jiǔ
    ǒu
    huān
    méng
    zhòng
    dào
    rén
    miàn
    táo
    huā
    wèi
    zhī
    chù
    dàn
    yǎn
    zhū
    fēi
    qiāo
    qiāo
    jìn
    zhù
    yán
    yíng
    liáng
    huái
    怀
    bào

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1