李德裕(787—849),字文饶,唐代赵郡赞皇(今河北赞皇县)人,与其父李吉甫均为晚唐名相。唐文宗时,受李宗闵、牛僧儒等牛党势力倾轧,由翰林学士出为浙西观察使。太和七年,入相,复遭奸臣郑注、李训等人排斥,左迁。唐武宗即位后,李德裕再度入相,执政期间外平回鹘、内定昭义、裁汰冗官、协助武宗灭佛,功绩显赫。会昌四年八月,进封太尉、赵国公。唐武宗与李德裕之间的君臣相知成为晚唐之绝唱。后唐宣宗即位,李德裕由于位高权重,五贬为崖州司户。李德裕两度为相,太和年间为相1年8个月,会昌年间为相5年7个月,两次为相7年3个月。
《郊坛回舆中书二相公蒙圣慈召至御马前仰感恩…相公》
分享数: 127
朝代:唐朝 | 作者:李德裕 | 类型:写马|

七萃和銮动,三条葆吹回。

相星环日道,苍马近龙媒。

咫尺天颜接,光华喜气来。

自惭衰且病,无以效涓埃。

拼音
jiāo tán huí zhōng shū èr xiàng gōng méng shèng zhào zhì qián yǎng gǎn ēn xiàng gōng
[ [ táng cháo ] ]
cuì luán dòng , , sān tiáo bǎo chuī huí       
xiàng xīng huán dào , , cāng jìn lóng méi       
zhǐ chǐ tiān yán jiē , , guāng huá lái       
cán shuāi qiě bìng , , xiào juān āi
郊坛回舆中书二相公蒙圣慈召至御马前仰感恩…相公注音
  • jiāo
    tán
    huí
    zhōng
    shū
    èr
    xiàng
    gōng
    méng
    shèng
    zhào
    zhì
    qián
    yǎng
    gǎn
    ēn
    xiàng
    gōng
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
  • cuì
    luán
    dòng
    ,
    ,
    sān
    tiáo
    bǎo
    chuī
    huí
  • xiàng
    xīng
    huán
    dào
    ,
    ,
    cāng
    jìn
    lóng
    méi
  • zhǐ
    chǐ
    tiān
    yán
    jiē
    ,
    ,
    guāng
    huá
    lái
  • cán
    shuāi
    qiě
    bìng
    ,
    ,
    xiào
    juān
    āi