白居易(772~846),字乐天,晚年又号称香山居士,河南郑州新郑人,是我国唐代伟大的现实主义诗人,他的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。白居易祖籍山西、陕西、出生于河南郑州新郑,葬于洛阳。白居易故居纪念馆坐落于洛阳市郊。白园(白居易墓)坐落在洛阳城南香山的琵琶峰。
《洛中偶作 自此后诗在东都作。》
分享数:0
朝代: 唐朝 | 作者:白居易 | 类型:写风|

五年职翰林,四年莅浔阳。

一年巴郡守,半年南宫郎。

二年直纶阁,三年刺史堂。

凡此十五载,有诗千余章。

境兴周万象,土风备四方。

独无洛中作,能不心悢悢。

今为春宫长,始来游此乡。

徘徊伊涧上,睥睨嵩少傍。

遇物辄一咏,一咏倾一觞。

笔下成释憾,卷中同补亡。

往往顾自哂,眼昏须鬓苍。

不知老将至,犹自放诗狂。

拼音
luò zhōng ǒu zuò hòu shī zài dōng dōu zuò
[ [ táng cháo ] ] bái
nián zhí hàn lín nián xún yáng        nián jun4 shǒu bàn nián nán gōng láng        èr nián zhí lún sān nián shǐ táng        fán shí zǎi yǒu shī qiān zhāng        jìng xìng zhōu wàn xiàng fēng bèi fāng        luò zhōng zuò néng xīn lǎng lǎng        jīn wéi chūn gōng zhǎng shǐ lái yóu xiāng        pái huái jiàn shàng sōng shǎo bàng        zhé yǒng yǒng qīng shāng        xià chéng shì hàn juàn zhōng tóng wáng        wǎng wǎng shěn yǎn hūn bìn cāng        zhī lǎo jiāng zhì yóu fàng shī kuáng       
洛中偶作 自此后诗在东都作。注音
  • luò
    zhōng
    ǒu
    zuò
      
    hòu
    shī
    zài
    dōng
    dōu
    zuò
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    bái
  • nián
    zhí
    hàn
    lín
    nián
    xún
    yáng
    nián
    jun4
    shǒu
    bàn
    nián
    nán
    gōng
    láng
    èr
    nián
    zhí
    lún
    sān
    nián
    shǐ
    táng
    fán
    shí
    zǎi
    yǒu
    shī
    qiān
    zhāng
    jìng
    xìng
    zhōu
    wàn
    xiàng
    fēng
    bèi
    fāng
    luò
    zhōng
    zuò
    néng
    xīn
    lǎng
    lǎng
    jīn
    wéi
    chūn
    gōng
    zhǎng
    shǐ
    lái
    yóu
    xiāng
    pái
    huái
    jiàn
    shàng
    sōng
    shǎo
    bàng
    zhé
    yǒng
    yǒng
    qīng
    shāng
    xià
    chéng
    shì
    hàn
    juàn
    zhōng
    tóng
    wáng
    wǎng
    wǎng
    shěn
    yǎn
    hūn
    bìn
    cāng
    zhī
    lǎo
    jiāng
    zhì
    yóu
    fàng
    shī
    kuáng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1