苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《陆龙图诜挽词》
分享数:3
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写草|

挺然直节庇峨岷,谋道従来不计身。

属纩家无十金产,过车巷哭六州民。

尘埃辇寺三年别,樽俎岐阳一梦新。

他日思贤见遗像,不论宿草更沾巾。

(成都有思贤阁,画诸公像。

拼音
lóng shēn wǎn
[ [ sòng cháo ] ] shì
tǐng rán zhí jiē é mín móu dào cóng lái shēn        shǔ kuàng jiā shí jīn chǎn guò chē xiàng liù zhōu mín        chén āi niǎn sān nián bié zūn yáng mèng xīn        xián jiàn xiàng lùn xiǔ 宿 cǎo gèng zhān jīn        chéng dōu yǒu xián huà zhū gōng xiàng       
陆龙图诜挽词注音
  • lóng
    shēn
    wǎn
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • tǐng
    rán
    zhí
    jiē
    é
    mín
    móu
    dào
    cóng
    lái
    shēn
    shǔ
    kuàng
    jiā
    shí
    jīn
    chǎn
    guò
    chē
    xiàng
    liù
    zhōu
    mín
    chén
    āi
    niǎn
    sān
    nián
    bié
    zūn
    yáng
    mèng
    xīn
    xián
    jiàn
    xiàng
    lùn
    xiǔ
    宿
    cǎo
    gèng
    zhān
    jīn
    chéng
    dōu
    yǒu
    xián
    huà
    zhū
    gōng
    xiàng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1