苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《留题仙都观》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写风|写山|写水|写人|生死|江水|写草|写云|

山前江水流浩浩,山上苍苍松柏老。

舟中行客去纷纷,古今换易如秋草。

空山楼观何峥嵘,真人王远阴长生。

飞符御气朝百灵,悟道不复诵《黄庭》。

龙车虎驾来下迎,去如旋风抟紫清。

真人厌世不回顾,世间生死如朝暮。

学仙度世岂无人,餐霞绝粒长辛苦。

安得独従逍遥君,泠然乘风驾浮云,超世无有我独行。

拼音
liú xiān dōu guān
[ [ sòng cháo ] ] shì
shān qián jiāng shuǐ liú hào hào shān shàng cāng cāng sōng bǎi lǎo        zhōu zhōng háng fēn fēn jīn huàn qiū cǎo        kōng shān lóu guān zhēng róng zhēn rén wáng yuǎn yīn zhǎng shēng        fēi cháo bǎi líng dào sòng huáng tíng        lóng chē jià lái xià yíng xuán fēng tuán qīng        zhēn rén yàn shì huí shì jiān shēng cháo        xué xiān shì rén cān xiá jué zhǎng xīn        ān cóng xiāo yáo jun1 líng rán chéng fēng jià yún chāo shì yǒu háng       
留题仙都观注音
  • liú
    xiān
    dōu
    guān
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • shān
    qián
    jiāng
    shuǐ
    liú
    hào
    hào
    shān
    shàng
    cāng
    cāng
    sōng
    bǎi
    lǎo
    zhōu
    zhōng
    háng
    fēn
    fēn
    jīn
    huàn
    qiū
    cǎo
    kōng
    shān
    lóu
    guān
    zhēng
    róng
    zhēn
    rén
    wáng
    yuǎn
    yīn
    zhǎng
    shēng
    fēi
    cháo
    bǎi
    líng
    dào
    sòng
    huáng
    tíng
    lóng
    chē
    jià
    lái
    xià
    yíng
    xuán
    fēng
    tuán
    qīng
    zhēn
    rén
    yàn
    shì
    huí
    shì
    jiān
    shēng
    cháo
    xué
    xiān
    shì
    rén
    cān
    xiá
    jué
    zhǎng
    xīn
    ān
    cóng
    xiāo
    yáo
    jun1
    líng
    rán
    chéng
    fēng
    jià
    yún
    chāo
    shì
    yǒu
    háng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1