白居易(772~846),字乐天,晚年又号称香山居士,河南郑州新郑人,是我国唐代伟大的现实主义诗人,他的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。白居易祖籍山西、陕西、出生于河南郑州新郑,葬于洛阳。白居易故居纪念馆坐落于洛阳市郊。白园(白居易墓)坐落在洛阳城南香山的琵琶峰。
《两朱阁》
分享数:2
朝代: 唐朝 | 作者:白居易 | 类型:写花|写人|黄昏|写云|

两朱阁,南北相对起。

借问何人家,贞元双帝子。

帝子吹箫双得仙,五云飘飖飞上天。

第宅亭台不将去,化为佛寺在人间。

妆阁伎楼何寂静,柳似舞腰池似镜。

花落黄昏悄悄时,不闻歌吹闻钟磬。

寺门敕榜金字书,尼院佛庭宽有馀。

青苔明月多闲地,比屋疲人无处居。

忆昨平阳宅初置,吞并平人几家地。

仙去双双作梵宫,渐恐人间尽为寺。

拼音
liǎng zhū
[ [ táng cháo ] ] bái
liǎng zhū nán běi xiàng duì        jiè wèn rén jiā zhēn yuán shuāng        chuī xiāo shuāng xiān yún piāo yáo fēi shàng tiān        zhái tíng tái jiāng huà wéi zài rén jiān        zhuāng lóu jìng liǔ yāo chí jìng        huā luò huáng hūn qiāo qiāo shí wén chuī wén zhōng qìng        mén chì bǎng jīn shū yuàn tíng kuān yǒu        qīng tái míng yuè duō xián rén chù        zuó píng yáng zhái chū zhì tūn bìng píng rén jiā        xiān shuāng shuāng zuò fàn gōng jiàn kǒng rén jiān jìn wéi       
两朱阁注音
  • liǎng
    zhū
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    bái
  • liǎng
    zhū
    nán
    běi
    xiàng
    duì
    jiè
    wèn
    rén
    jiā
    zhēn
    yuán
    shuāng
    chuī
    xiāo
    shuāng
    xiān
    yún
    piāo
    yáo
    fēi
    shàng
    tiān
    zhái
    tíng
    tái
    jiāng
    huà
    wéi
    zài
    rén
    jiān
    zhuāng
    lóu
    jìng
    liǔ
    yāo
    chí
    jìng
    huā
    luò
    huáng
    hūn
    qiāo
    qiāo
    shí
    wén
    chuī
    wén
    zhōng
    qìng
    mén
    chì
    bǎng
    jīn
    shū
    yuàn
    tíng
    kuān
    yǒu
    qīng
    tái
    míng
    yuè
    duō
    xián
    rén
    chù
    zuó
    píng
    yáng
    zhái
    chū
    zhì
    tūn
    bìng
    píng
    rén
    jiā
    xiān
    shuāng
    shuāng
    zuò
    fàn
    gōng
    jiàn
    kǒng
    rén
    jiān
    jìn
    wéi

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1