苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《乐全先生生日以铁拄杖为寿二首》
分享数:4
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写雪|写人|写湖|写草|

先生真是地行仙,住世因循五百年。

每向铜人话畴昔,故教铁杖斗清坚。

入怀冰雪生秋思,倚壁蛟龙护昼眠。

遥想人天会方丈,众中惊倒野狐禅。

三年相伴影随身,踏遍江湖草木春。

擿石旧痕犹作眼,闭门高节欲生鳞。

畏途自卫真无敌,捷径争先却累人。

远寄知公不嫌重,笔端犹自斡千钧。

拼音
quán xiān shēng shēng tiě zhǔ zhàng wéi shòu 寿 èr shǒu
[ [ sòng cháo ] ] shì
xiān shēng zhēn shì háng xiān zhù shì yīn xún bǎi nián        měi xiàng tóng rén huà chóu jiāo tiě zhàng dòu qīng jiān        huái 怀 bīng xuě shēng qiū jiāo lóng zhòu mián        yáo xiǎng rén tiān huì fāng zhàng zhòng zhōng jīng dǎo chán        sān nián xiàng bàn yǐng suí shēn biàn jiāng cǎo chūn        shí jiù hén yóu zuò yǎn mén gāo jiē shēng lín        wèi wèi zhēn jié jìng zhēng xiān què lèi rén        yuǎn zhī gōng xián zhòng duān yóu qiān jun1       
乐全先生生日以铁拄杖为寿二首注音
  • quán
    xiān
    shēng
    shēng
    tiě
    zhǔ
    zhàng
    wéi
    shòu
    寿
    èr
    shǒu
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • xiān
    shēng
    zhēn
    shì
    háng
    xiān
    zhù
    shì
    yīn
    xún
    bǎi
    nián
    měi
    xiàng
    tóng
    rén
    huà
    chóu
    jiāo
    tiě
    zhàng
    dòu
    qīng
    jiān
    huái
    怀
    bīng
    xuě
    shēng
    qiū
    jiāo
    lóng
    zhòu
    mián
    yáo
    xiǎng
    rén
    tiān
    huì
    fāng
    zhàng
    zhòng
    zhōng
    jīng
    dǎo
    chán
    sān
    nián
    xiàng
    bàn
    yǐng
    suí
    shēn
    biàn
    jiāng
    cǎo
    chūn
    shí
    jiù
    hén
    yóu
    zuò
    yǎn
    mén
    gāo
    jiē
    shēng
    lín
    wèi
    wèi
    zhēn
    jié
    jìng
    zhēng
    xiān
    què
    lèi
    rén
    yuǎn
    zhī
    gōng
    xián
    zhòng
    duān
    yóu
    qiān
    jun1

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1