王维(701年-761年,一说699年—761年),字摩诘,汉族,河东蒲州(今山西运城)人,祖籍山西祁县,唐朝诗人,有“诗佛”之称。苏轼评价其:“味摩诘之诗,诗中有画;观摩诘之画,画中有诗。”开元九年(721年)中进士,任太乐丞。王维是盛唐诗人的代表,今存诗400余首,重要诗作有《相思》《山居秋暝》等。王维精通佛学,受禅宗影响很大。佛教有一部《维摩诘经》,是王维名和字的由来。王维诗书画都很有名,非常多才多艺,音乐也很精通。与孟浩然合称“王孟”。

王维其它作品精选

zuopinjingxuan

《苦热行》
分享数:5
朝代: 唐朝 | 作者:王维 | 类型:写风|写山|写草|写云|

赤日满天地,火云成山岳。

草木尽焦卷,川泽皆竭涸。

轻纨觉衣重,密树苦阴薄。

莞簟不可近,絺绤再三濯。

思出宇宙外,旷然在寥廓。

长风万里来,江海荡烦浊。

却顾身为患,始知心未觉。

忽入甘露门,宛然清凉乐。

拼音
háng
[ [ táng cháo ] ] wáng wéi
chì mǎn tiān huǒ yún chéng shān yuè        cǎo jìn jiāo juàn chuān jiē jié        qīng wán jiào zhòng shù yīn báo        wǎn diàn jìn zhǐ zài sān zhuó        chū zhòu wài kuàng rán zài liáo kuò        zhǎng fēng wàn lái jiāng hǎi dàng fán zhuó        què shēn wéi huàn shǐ zhī xīn wèi jiào        gān mén wǎn rán qīng liáng       
苦热行注音
  • háng
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    wáng
    wéi
  • chì
    mǎn
    tiān
    huǒ
    yún
    chéng
    shān
    yuè
    cǎo
    jìn
    jiāo
    juàn
    chuān
    jiē
    jié
    qīng
    wán
    jiào
    zhòng
    shù
    yīn
    báo
    wǎn
    diàn
    jìn
    zhǐ
    zài
    sān
    zhuó
    chū
    zhòu
    wài
    kuàng
    rán
    zài
    liáo
    kuò
    zhǎng
    fēng
    wàn
    lái
    jiāng
    hǎi
    dàng
    fán
    zhuó
    què
    shēn
    wéi
    huàn
    shǐ
    zhī
    xīn
    wèi
    jiào
    gān
    mén
    wǎn
    rán
    qīng
    liáng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1