kè
客
lù
路
gǎn
感
qiū
秋
jì
寄
míng
明
zhǔn
准
shàng
上
rén
人
[
[
táng
唐
cháo
朝
]
]
bái
白
jū
居
yì
易
rì
日
mù
暮
tiān
天
dì
地
lěng
冷
,
,
yǔ
雨
jì
霁
shān
山
hé
河
qīng
清
。
。
zhǎng
长
fēng
风
cóng
从
xī
西
lái
来
,
,
cǎo
草
mù
木
níng
凝
qiū
秋
shēng
声
。
。
yǐ
已
gǎn
感
suì
岁
shū
倏
hū
忽
,
,
fù
复
shāng
伤
wù
物
diāo
凋
líng
零
。
。
shú
孰
néng
能
bú
不
cǎn
惨
qī
凄
,
,
tiān
天
shí
时
qiān
牵
rén
人
qíng
情
。
。
jiè
借
wèn
问
kōng
空
mén
门
zǐ
子
,
,
hé
何
fǎ
法
yì
易
xiū
修
háng
行
?
?
shǐ
使
wǒ
我
wàng
忘
dé
得
xīn
心
,
,
bú
不
jiāo
教
fán
烦
nǎo
恼
shēng
生
。
。