苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《开先漱玉亭》
分享数:4
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写雪|写风|写水|写桥|

高岩下赤日,深谷来悲风。

擘开青玉峡,飞出两白龙。

乱沫散霜雪,古潭摇清空。

余流滑无声,快泻双石谼。

我来不忍去,月出飞桥东。

荡荡白银阙,沉沉水精宫。

愿随琴高生,脚踏赤鯶公。

手持白芙蕖,跳下清泠中。

拼音
kāi xiān shù tíng
[ [ sòng cháo ] ] shì
gāo yán xià chì shēn lái bēi fēng        kāi qīng xiá fēi chū liǎng bái lóng        luàn sàn shuāng xuě tán yáo qīng kōng        liú huá shēng kuài xiè shuāng shí hóng        lái rěn yuè chū fēi qiáo dōng        dàng dàng bái yín què chén chén shuǐ jīng gōng        yuàn suí qín gāo shēng jiǎo chì huàn gōng        shǒu chí bái tiào xià qīng líng zhōng       
开先漱玉亭注音
  • kāi
    xiān
    shù
    tíng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • gāo
    yán
    xià
    chì
    shēn
    lái
    bēi
    fēng
    kāi
    qīng
    xiá
    fēi
    chū
    liǎng
    bái
    lóng
    luàn
    sàn
    shuāng
    xuě
    tán
    yáo
    qīng
    kōng
    liú
    huá
    shēng
    kuài
    xiè
    shuāng
    shí
    hóng
    lái
    rěn
    yuè
    chū
    fēi
    qiáo
    dōng
    dàng
    dàng
    bái
    yín
    què
    chén
    chén
    shuǐ
    jīng
    gōng
    yuàn
    suí
    qín
    gāo
    shēng
    jiǎo
    chì
    huàn
    gōng
    shǒu
    chí
    bái
    tiào
    xià
    qīng
    líng
    zhōng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1