苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《景贶履常屡有诗督叔弼季默唱和已许诺矣复以》
分享数:6
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写梅|写云|写酒|

君家文律冠西京,旋筑诗坛按酒兵。

袖手莫轻真将种,致师须得老门生。

明朝郑伯降谁受,昨夜条侯壁已惊。

従此醉翁天下乐,还应一举百觞倾。

(文忠公赠苏、梅诗云:我亦愿助勇,鼓旗噪其旁。

快哉天下乐,一酹宜百觞。

拼音
jǐng kuàng cháng yǒu shī shū chàng nuò
[ [ sòng cháo ] ] shì
jun1 jiā wén guàn 西 jīng xuán zhù shī tán àn jiǔ bīng        xiù shǒu qīng zhēn jiāng zhǒng zhì shī lǎo mén shēng        míng cháo zhèng jiàng shuí shòu zuó tiáo hóu jīng        cóng zuì wēng tiān xià hái yīng bǎi shāng qīng        wén zhōng gōng zèng méi shī yún yuàn zhù yǒng zào páng        kuài zāi tiān xià lèi bǎi shāng       
景贶履常屡有诗督叔弼季默唱和已许诺矣复以注音
  • jǐng
    kuàng
    cháng
    yǒu
    shī
    shū
    chàng
    nuò
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • jun1
    jiā
    wén
    guàn
    西
    jīng
    xuán
    zhù
    shī
    tán
    àn
    jiǔ
    bīng
    xiù
    shǒu
    qīng
    zhēn
    jiāng
    zhǒng
    zhì
    shī
    lǎo
    mén
    shēng
    míng
    cháo
    zhèng
    jiàng
    shuí
    shòu
    zuó
    tiáo
    hóu
    jīng
    cóng
    zuì
    wēng
    tiān
    xià
    hái
    yīng
    bǎi
    shāng
    qīng
    wén
    zhōng
    gōng
    zèng
    méi
    shī
    yún
    yuàn
    zhù
    yǒng
    zào
    páng
    kuài
    zāi
    tiān
    xià
    lèi
    bǎi
    shāng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1