秦观(1049-1100)字太虚,又字少游,别号邗沟居士,世称淮海先生。汉族,北宋高邮(今江苏)人,官至太学博士,国史馆编修。秦观一 生坎坷,所写诗词,高古沉重,寄托身世,感人至深。苏轼过扬州,亲自看望秦观,正巧孙觉、王巩亦在高邮,乃相约游东岳庙,载酒论文,吟诗作赋,一时传为佳话。秦观生前行踪所至之处,多有遗迹。如浙江杭州的秦少游祠,丽水的秦少游塑像、淮海先生祠、莺花亭;青田的秦学士祠;湖南郴州三绝碑;广西横县的海棠亭、醉乡亭、淮海堂、淮海书院等。秦观墓在无锡惠山之北粲山上,墓碑上书“秦龙图墓”几个大字。有秦家村、秦家大院以及省级文物保护单位古文游台。

秦观其它作品精选

zuopinjingxuan

《精思》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:秦观 | 类型:写景|写人|写云|

精思洞元化,白日升高旻。

俯仰凌倒景,龙行速如神。

半道过紫府,弭节聊逡巡。

金床设宝几,璀璨明月珍。

僊者二三子,眷然骨肉亲。

饮我霞一杯,放怀暖如春。

遂朝玉虚上,冠剑班列真。

无端拜失仪,放斥令自新。

云霄难遽返,下土多埃尘。

淮南守天庖,嗟我实何人。

拼音
jīng
[ [ sòng cháo ] ] qín guān
jīng dòng yuán huà bái shēng gāo mín        yǎng líng dǎo jǐng lóng háng shén        bàn dào guò jiē liáo qūn xún        jīn chuáng shè bǎo cuǐ càn míng yuè zhēn        xiān zhě èr sān juàn rán ròu qīn        yǐn xiá bēi fàng huái 怀 nuǎn chūn        suí cháo shàng guàn jiàn bān liè zhēn        duān bài shī fàng chì lìng xīn        yún xiāo nán fǎn xià duō āi chén        huái nán shǒu tiān páo jiē shí rén       
精思注音
  • jīng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    qín
    guān
  • jīng
    dòng
    yuán
    huà
    bái
    shēng
    gāo
    mín
    yǎng
    líng
    dǎo
    jǐng
    lóng
    háng
    shén
    bàn
    dào
    guò
    jiē
    liáo
    qūn
    xún
    jīn
    chuáng
    shè
    bǎo
    cuǐ
    càn
    míng
    yuè
    zhēn
    xiān
    zhě
    èr
    sān
    juàn
    rán
    ròu
    qīn
    yǐn
    xiá
    bēi
    fàng
    huái
    怀
    nuǎn
    chūn
    suí
    cháo
    shàng
    guàn
    jiàn
    bān
    liè
    zhēn
    duān
    bài
    shī
    fàng
    chì
    lìng
    xīn
    yún
    xiāo
    nán
    fǎn
    xià
    duō
    āi
    chén
    huái
    nán
    shǒu
    tiān
    páo
    jiē
    shí
    rén

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1