柳永,(约987年—约1053年)北宋著名词人,婉约派创始人物。汉族,崇安(今福建武夷山)人,原名三变,字景庄,后改名永,字耆卿,排行第七,又称柳七。宋仁宗朝进士,官至屯田员外郎,故世称柳屯田。他自称“奉旨填词柳三变”,以毕生精力作词,并以“白衣卿相”自诩。其词多描绘城市风光和歌妓生活,尤长于抒写羁旅行役之情,创作慢词独多。铺叙刻画,情景交融,语言通俗,音律谐婉,在当时流传极其广泛,人称“凡有井水饮处,皆能歌柳词”,婉约派最具代表性的人物之一,对宋词的发展有重大影响,代表作 《雨霖铃》《八声甘州》。

柳永其它作品精选

zuopinjingxuan

《锦堂春·坠髻慵梳》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:柳永 | 类型:写雨|写人|写云|

坠髻慵梳,愁蛾懒画,心绪是事阑珊。

觉新来憔悴,金缕衣宽。

认得这疏狂意下,向人诮譬如闲。

把芳容整顿,恁地轻孤,争忍心安。

依前过了旧约,甚当初赚我,偷翦云鬟。

几时得归来,香阁深关。

待伊要、尤云殢雨,缠绣衾、不与同欢。

侭更深、款款问伊,今后敢更无端。

拼音
jǐn táng chūn · · zhuì yōng shū
[ [ sòng cháo ] ] liǔ yǒng
zhuì yōng shū chóu é lǎn huà xīn shì shì lán shān        jiào xīn lái qiáo cuì jīn kuān        rèn zhè shū kuáng xià xiàng rén qiào xián        fāng róng zhěng dùn nín qīng zhēng rěn xīn ān        qián guò le jiù yuē shèn dāng chū zuàn tōu jiǎn yún huán        shí guī lái xiāng shēn guān        dài yào yóu yún chán xiù qīn tóng huān        jìn gèng shēn kuǎn kuǎn wèn jīn hòu gǎn gèng duān       
锦堂春·坠髻慵梳注音
  • jǐn
    táng
    chūn
    ·
    ·
    zhuì
    yōng
    shū
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    liǔ
    yǒng
  • zhuì
    yōng
    shū
    chóu
    é
    lǎn
    huà
    xīn
    shì
    shì
    lán
    shān
    jiào
    xīn
    lái
    qiáo
    cuì
    jīn
    kuān
    rèn
    zhè
    shū
    kuáng
    xià
    xiàng
    rén
    qiào
    xián
    fāng
    róng
    zhěng
    dùn
    nín
    qīng
    zhēng
    rěn
    xīn
    ān
    qián
    guò
    le
    jiù
    yuē
    shèn
    dāng
    chū
    zuàn
    tōu
    jiǎn
    yún
    huán
    shí
    guī
    lái
    xiāng
    shēn
    guān
    dài
    yào
    yóu
    yún
    chán
    xiù
    qīn
    tóng
    huān
    jìn
    gèng
    shēn
    kuǎn
    kuǎn
    wèn
    jīn
    hòu
    gǎn
    gèng
    duān

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1