孟浩然(689-740),男,汉族,唐代诗人。本名不详(一说名浩),字浩然,襄州襄阳(今湖北襄阳)人,世称“孟襄阳”。浩然,少好节义,喜济人患难,工于诗。年四十游京师,唐玄宗诏咏其诗,至“不才明主弃”之语,玄宗谓:“卿自不求仕,朕未尝弃卿,奈何诬我?”因放还未仕,后隐居鹿门山,著诗二百余首。孟浩然与另一位山水田园诗人王维合称为“王孟”。
《家园卧疾毕太祝曜见寻①》
分享数:5
朝代: 唐朝 | 作者:孟浩然 | 类型:写人|写云|

伏枕旧游旷,笙歌劳梦思。

②平生重交结,迨此令人疑。

冰室无暖气,炎云空赫曦。

③隙驹不暂驻,日听凉禅悲。

壮图哀未立,斑白恨吾衰。

④夫子自南楚,缅怀嵩汝期。

拼音
jiā yuán tài zhù yào jiàn xún
[ [ táng cháo ] ] mèng hào rán
zhěn jiù yóu kuàng shēng láo mèng        píng shēng zhòng jiāo jié dài lìng rén        bīng shì nuǎn yán yún kōng        zàn zhù tīng liáng chán bēi        zhuàng āi wèi bān bái hèn shuāi        nán chǔ miǎn huái 怀 sōng       
家园卧疾毕太祝曜见寻①注音
  • jiā
    yuán
    tài
    zhù
    yào
    jiàn
    xún
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    mèng
    hào
    rán
  • zhěn
    jiù
    yóu
    kuàng
    shēng
    láo
    mèng
    píng
    shēng
    zhòng
    jiāo
    jié
    dài
    lìng
    rén
    bīng
    shì
    nuǎn
    yán
    yún
    kōng
    zàn
    zhù
    tīng
    liáng
    chán
    bēi
    zhuàng
    āi
    wèi
    bān
    bái
    hèn
    shuāi
    nán
    chǔ
    miǎn
    huái
    怀
    sōng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1