白居易(772~846),字乐天,晚年又号称香山居士,河南郑州新郑人,是我国唐代伟大的现实主义诗人,他的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。白居易祖籍山西、陕西、出生于河南郑州新郑,葬于洛阳。白居易故居纪念馆坐落于洛阳市郊。白园(白居易墓)坐落在洛阳城南香山的琵琶峰。
《寄元九 自此后在渭村作。》
分享数:2
朝代: 唐朝 | 作者:白居易 | 类型:写山|写水|写草|愁苦|

晨鸡才发声,夕雀俄敛冀。

昼夜往复来,疾如出入息。

非徒改年貌,渐觉无心力。

自念因念君,俱为老所逼。

君年虽校少,憔悴谪南国。

三年不放归,炎瘴消颜色。

山无杀草霜,水有含沙蜮。

健否远不知,书多隔年得。

愿君少愁苦,我亦加餐食。

各保金石躯,以慰长相忆。

拼音
yuán jiǔ hòu zài wèi cūn zuò
[ [ táng cháo ] ] bái
chén cái shēng què é liǎn        zhòu wǎng lái chū        fēi gǎi nián mào jiàn jiào xīn        niàn yīn niàn jun1 wéi lǎo suǒ        jun1 nián suī xiào shǎo qiáo cuì zhé nán guó        sān nián fàng guī yán zhàng xiāo yán        shān shā cǎo shuāng shuǐ yǒu hán shā        jiàn fǒu yuǎn zhī shū duō nián        yuàn jun1 shǎo chóu jiā cān shí        bǎo jīn shí wèi zhǎng xiàng       
寄元九 自此后在渭村作。注音
  • yuán
    jiǔ
     
     
    hòu
    zài
    wèi
    cūn
    zuò
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    bái
  • chén
    cái
    shēng
    què
    é
    liǎn
    zhòu
    wǎng
    lái
    chū
    fēi
    gǎi
    nián
    mào
    jiàn
    jiào
    xīn
    niàn
    yīn
    niàn
    jun1
    wéi
    lǎo
    suǒ
    jun1
    nián
    suī
    xiào
    shǎo
    qiáo
    cuì
    zhé
    nán
    guó
    sān
    nián
    fàng
    guī
    yán
    zhàng
    xiāo
    yán
    shān
    shā
    cǎo
    shuāng
    shuǐ
    yǒu
    hán
    shā
    jiàn
    fǒu
    yuǎn
    zhī
    shū
    duō
    nián
    yuàn
    jun1
    shǎo
    chóu
    jiā
    cān
    shí
    bǎo
    jīn
    shí
    wèi
    zhǎng
    xiàng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1