杜甫(712-770),字子美,自号少陵野老,世称“杜工部”、“杜少陵”等,汉族,河南府巩县(今河南省巩义市)人,唐代伟大的现实主义诗人,杜甫被世人尊为“诗圣”,其诗被称为“诗史”。杜甫与李白合称“李杜”,为了跟另外两位诗人李商隐与杜牧即“小李杜”区别开来,杜甫与李白又合称“大李杜”。他忧国忧民,人格高尚,他的约1400余首诗被保留了下来,诗艺精湛,在中国古典诗歌中备受推崇,影响深远。759-766年间曾居成都,后世有杜甫草堂纪念。

杜甫其它作品精选

zuopinjingxuan

《寄裴施州(裴冕坐李辅国贬施州刺史)》
分享数:9
朝代: 唐朝 | 作者:杜甫 | 类型:写雪|写人|

廊庙之具裴施州,宿昔一逢无此流。

金钟大镛在东序,冰壶玉衡悬清秋。

自从相遇感多病,三岁为客宽边愁。

尧有四岳明至理,汉二千石真分忧。

几度寄书白盐北,苦寒赠我青羔裘。

霜雪回光避锦袖,龙蛇动箧蟠银钩。

紫衣使者辞复命,再拜故人谢佳政。

将老已失子孙忧,后来况接才华盛。

拼音
péi shī zhōu péi miǎn zuò guó biǎn shī zhōu shǐ
[ [ táng cháo ] ]
láng miào zhī péi shī zhōu xiǔ 宿 féng liú        jīn zhōng yōng zài dōng bīng héng xuán qīng qiū        cóng xiàng gǎn duō bìng sān suì wéi kuān biān chóu        yáo yǒu yuè míng zhì hàn èr qiān shí zhēn fèn yōu        shū bái yán běi hán zèng qīng gāo qiú        shuāng xuě huí guāng jǐn xiù lóng shé dòng qiè pán yín gōu        shǐ 使 zhě mìng zài bài rén xiè jiā zhèng        jiāng lǎo shī sūn yōu hòu lái kuàng jiē cái huá shèng       
寄裴施州(裴冕坐李辅国贬施州刺史)注音
  • péi
    shī
    zhōu
    péi
    miǎn
    zuò
    guó
    biǎn
    shī
    zhōu
    shǐ
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
  • láng
    miào
    zhī
    péi
    shī
    zhōu
    xiǔ
    宿
    féng
    liú
    jīn
    zhōng
    yōng
    zài
    dōng
    bīng
    héng
    xuán
    qīng
    qiū
    cóng
    xiàng
    gǎn
    duō
    bìng
    sān
    suì
    wéi
    kuān
    biān
    chóu
    yáo
    yǒu
    yuè
    míng
    zhì
    hàn
    èr
    qiān
    shí
    zhēn
    fèn
    yōu
    shū
    bái
    yán
    běi
    hán
    zèng
    qīng
    gāo
    qiú
    shuāng
    xuě
    huí
    guāng
    jǐn
    xiù
    lóng
    shé
    dòng
    qiè
    pán
    yín
    gōu
    shǐ
    使
    zhě
    mìng
    zài
    bài
    rén
    xiè
    jiā
    zhèng
    jiāng
    lǎo
    shī
    sūn
    yōu
    hòu
    lái
    kuàng
    jiē
    cái
    huá
    shèng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1