苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《寄傲轩》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写马|忧患|

先生英妙年,一扫千兔秃。

仕进固有余,不肯践场屋。

通阛何所傲,傲名非傲俗。

定知轩冕中,享荣不偿辱。

岂无自安计,得失犹转毂。

先生独扬扬,忧患莫能渎。

得如虎挟乙,失若龟藏六。

茅檐聊寄寓,俯仰亦自足。

东坡无边春,方寸尽藏蓄。

醉哦旁若无,独侑一樽aa41。

床头车马道,残月挂疏木。

朝客纷扰时,先生睡方熟。

拼音
ào xuān
[ [ sòng cháo ] ] shì
xiān shēng yīng miào nián sǎo qiān        shì jìn yǒu kěn jiàn chǎng        tōng huán suǒ ào ào míng fēi ào        dìng zhī xuān miǎn zhōng xiǎng róng cháng        ān shī yóu zhuǎn        xiān shēng yáng yáng yōu huàn néng        jiā shī ruò guī cáng liù        máo yán liáo yǎng        dōng biān chūn fāng cùn jìn cáng        zuì ò páng ruò yòu zūn a a a a 4 4 1 1        chuáng tóu chē dào cán yuè guà shū        cháo fēn rǎo shí xiān shēng shuì fāng shú       
寄傲轩注音
  • ào
    xuān
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • xiān
    shēng
    yīng
    miào
    nián
    sǎo
    qiān
    shì
    jìn
    yǒu
    kěn
    jiàn
    chǎng
    tōng
    huán
    suǒ
    ào
    ào
    míng
    fēi
    ào
    dìng
    zhī
    xuān
    miǎn
    zhōng
    xiǎng
    róng
    cháng
    ān
    shī
    yóu
    zhuǎn
    xiān
    shēng
    yáng
    yáng
    yōu
    huàn
    néng
    jiā
    shī
    ruò
    guī
    cáng
    liù
    máo
    yán
    liáo
    yǎng
    dōng
    biān
    chūn
    fāng
    cùn
    jìn
    cáng
    zuì
    ò
    páng
    ruò
    yòu
    zūn
    a
    a
    a
    a
    4
    4
    1
    1
    chuáng
    tóu
    chē
    dào
    cán
    yuè
    guà
    shū
    cháo
    fēn
    rǎo
    shí
    xiān
    shēng
    shuì
    fāng
    shú

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1