苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《会客有美堂周邠长官与数僧同泛湖往北山湖中》
分享数:0
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写风|写山|写人|写湖|写云|写酒|

蔼蔼君诗似岭云,従来不许醉红裙。

不知野屐穿山翠,惟见轻桡破浪纹。

颇忆呼卢袁彦道,难邀骂座灌将军。

(皆取其有服也。

)晚风落日元无主,不惜清凉与子分。

载酒无人过子云,掩关昼卧客书裙。

歌喉不共听珠贯,醉面何因作缬纹。

僧侣且陪香火社,诗坛欲敛鹳鹅军。

凭君遍绕湖边寺,涨渌晴来已十分。

拼音
huì yǒu měi táng zhōu bīn zhǎng guān shù sēng tóng fàn wǎng běi shān zhōng
[ [ sòng cháo ] ] shì
ǎi ǎi jun1 shī lǐng yún cóng lái zuì hóng qún        zhī chuān 穿 shān cuì wéi jiàn qīng ráo làng wén        yuán yàn dào nán yāo zuò guàn jiāng jun1        jiē yǒu        wǎn fēng luò yuán zhǔ qīng liáng fèn        zǎi jiǔ rén guò yún yǎn guān zhòu shū qún        hóu gòng tīng zhū guàn zuì miàn yīn zuò xié wén        sēng qiě péi xiāng huǒ shè shī tán liǎn guàn é jun1        píng jun1 biàn rào biān zhǎng qíng lái shí fèn       
会客有美堂周邠长官与数僧同泛湖往北山湖中注音
  • huì
    yǒu
    měi
    táng
    zhōu
    bīn
    zhǎng
    guān
    shù
    sēng
    tóng
    fàn
    wǎng
    běi
    shān
    zhōng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • ǎi
    ǎi
    jun1
    shī
    lǐng
    yún
    cóng
    lái
    zuì
    hóng
    qún
    zhī
    chuān
    穿
    shān
    cuì
    wéi
    jiàn
    qīng
    ráo
    làng
    wén
    yuán
    yàn
    dào
    nán
    yāo
    zuò
    guàn
    jiāng
    jun1
    jiē
    yǒu
    wǎn
    fēng
    luò
    yuán
    zhǔ
    qīng
    liáng
    fèn
    zǎi
    jiǔ
    rén
    guò
    yún
    yǎn
    guān
    zhòu
    shū
    qún
    hóu
    gòng
    tīng
    zhū
    guàn
    zuì
    miàn
    yīn
    zuò
    xié
    wén
    sēng
    qiě
    péi
    xiāng
    huǒ
    shè
    shī
    tán
    liǎn
    guàn
    é
    jun1
    píng
    jun1
    biàn
    rào
    biān
    zhǎng
    qíng
    lái
    shí
    fèn

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1