héng
横
chuī
吹
qǔ
曲
cí
辞
·
·
chū
出
sāi
塞
[
[
táng
唐
cháo
朝
]
]
wáng
王
chāng
昌
líng
龄
qín
秦
shí
时
míng
明
yuè
月
hàn
汉
shí
时
guān
关
,
,
wàn
万
lǐ
里
zhǎng
长
zhēng
征
rén
人
wèi
未
hái
还
。
。
dàn
但
shǐ
使
lóng
龙
chéng
城
fēi
飞
jiāng
将
zài
在
,
,
bú
不
jiāo
教
hú
胡
mǎ
马
dù
度
yīn
阴
shān
山
。
。
bái
白
huā
花
yuán
垣
shàng
上
wàng
望
jīng
京
shī
师
,
,
huáng
黄
hé
河
shuǐ
水
liú
流
wú
无
jìn
尽
shí
时
。
。
qióng
穷
qiū
秋
kuàng
旷
yě
野
háng
行
rén
人
jué
绝
,
,
mǎ
马
shǒu
首
dōng
东
lái
来
zhī
知
shì
是
shuí
谁
。
。