苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《河复》
分享数:7
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写风|黄河|写马|写人|写桥|

君不见西汉元光、元封间,河决瓠子二十年。

钜野东倾淮泗满,楚人恣食黄河鱣。

万里沙回封禅罢。

初遣越巫沉白马。

河公未许人力穷,薪刍万计随流下。

吾君盛德如唐尧,百神受职河神骄。

帝遣风师下约束,北流夜起澶州桥。

东风吹冻收微渌,神功不用淇园竹。

楚人种麦满河淤,仰看浮槎栖古木。

拼音
[ [ sòng cháo ] ] shì
jun1 jiàn 西 hàn yuán guāng yuán fēng jiān jué èr shí nián        dōng qīng huái mǎn chǔ rén shí huáng shàn        wàn shā huí fēng chán        chū qiǎn yuè chén bái        gōng wèi rén qióng xīn chú wàn suí liú xià        jun1 shèng táng yáo bǎi shén shòu zhí shén jiāo        qiǎn fēng shī xià yuē shù běi liú chán zhōu qiáo        dōng fēng chuī dòng shōu wēi shén gōng yòng yuán zhú        chǔ rén zhǒng mài mǎn yǎng kàn chá       
河复注音
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • jun1
    jiàn
    西
    hàn
    yuán
    guāng
    yuán
    fēng
    jiān
    jué
    èr
    shí
    nián
    dōng
    qīng
    huái
    mǎn
    chǔ
    rén
    shí
    huáng
    shàn
    wàn
    shā
    huí
    fēng
    chán
    chū
    qiǎn
    yuè
    chén
    bái
    gōng
    wèi
    rén
    qióng
    xīn
    chú
    wàn
    suí
    liú
    xià
    jun1
    shèng
    táng
    yáo
    bǎi
    shén
    shòu
    zhí
    shén
    jiāo
    qiǎn
    fēng
    shī
    xià
    yuē
    shù
    běi
    liú
    chán
    zhōu
    qiáo
    dōng
    fēng
    chuī
    dòng
    shōu
    wēi
    shén
    gōng
    yòng
    yuán
    zhú
    chǔ
    rén
    zhǒng
    mài
    mǎn
    yǎng
    kàn
    chá

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1