白居易(772~846),字乐天,晚年又号称香山居士,河南郑州新郑人,是我国唐代伟大的现实主义诗人,他的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。白居易祖籍山西、陕西、出生于河南郑州新郑,葬于洛阳。白居易故居纪念馆坐落于洛阳市郊。白园(白居易墓)坐落在洛阳城南香山的琵琶峰。
《和雨中花》
分享数:5
朝代: 唐朝 | 作者:白居易 | 类型:写雨|写风|写花|写人|人生|写草|

真宰倒持生杀柄,闲物命长人短命。

松枝上鹤蓍下龟,千年不死仍无病。

人生不得似龟鹤,少去老来同旦暝。

何异花开旦暝间,未落仍遭风雨横。

草得经年菜连月,唯花不与多时节。

一年三百六十日,花能几日供攀折。

桃李无言难自诉,黄莺解语凭君说。

莺虽为说不分明,叶底枝头谩饶舌。

拼音
zhōng huā
[ [ táng cháo ] ] bái
zhēn zǎi dǎo chí shēng shā bǐng xián mìng zhǎng rén duǎn mìng        sōng zhī shàng shī xià guī qiān nián réng bìng        rén shēng guī shǎo lǎo lái tóng dàn míng        huā kāi dàn míng jiān wèi luò réng zāo fēng héng        cǎo jīng nián cài lián yuè wéi huā duō shí jiē        nián sān bǎi liù shí huā néng gòng pān shé        táo yán nán huáng yīng jiě píng jun1 shuō        yīng suī wéi shuō fèn míng zhī tóu màn ráo shé       
和雨中花注音
  • zhōng
    huā
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    bái
  • zhēn
    zǎi
    dǎo
    chí
    shēng
    shā
    bǐng
    xián
    mìng
    zhǎng
    rén
    duǎn
    mìng
    sōng
    zhī
    shàng
    shī
    xià
    guī
    qiān
    nián
    réng
    bìng
    rén
    shēng
    guī
    shǎo
    lǎo
    lái
    tóng
    dàn
    míng
    huā
    kāi
    dàn
    míng
    jiān
    wèi
    luò
    réng
    zāo
    fēng
    héng
    cǎo
    jīng
    nián
    cài
    lián
    yuè
    wéi
    huā
    duō
    shí
    jiē
    nián
    sān
    bǎi
    liù
    shí
    huā
    néng
    gòng
    pān
    shé
    táo
    yán
    nán
    huáng
    yīng
    jiě
    píng
    jun1
    shuō
    yīng
    suī
    wéi
    shuō
    fèn
    míng
    zhī
    tóu
    màn
    ráo
    shé

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1