孟浩然(689-740),男,汉族,唐代诗人。本名不详(一说名浩),字浩然,襄州襄阳(今湖北襄阳)人,世称“孟襄阳”。浩然,少好节义,喜济人患难,工于诗。年四十游京师,唐玄宗诏咏其诗,至“不才明主弃”之语,玄宗谓:“卿自不求仕,朕未尝弃卿,奈何诬我?”因放还未仕,后隐居鹿门山,著诗二百余首。孟浩然与另一位山水田园诗人王维合称为“王孟”。

孟浩然其它作品精选

zuopinjingxuan

《和于判官登万山亭因赠洪府都督韩公》
分享数:5
朝代: 唐朝 | 作者:孟浩然 | 类型:写水|长江|

韩公是襄土,日赏城西岑。

结构意不浅,岩潭趣转深。

皇华一动咏,荆国几讴吟。

旧径兰勿剪,新堤柳欲阴。

砌傍余怪石,沙上有闲禽。

自牧豫章郡,空瞻枫树林。

因声寄流水,善听在知音。

耆旧眇不接,崔徐无处寻。

物情多贵远,贤後岂无今。

迟尔长江暮,澄清一洗心。

拼音
pàn guān dēng wàn shān tíng yīn zèng hóng dōu hán gōng
[ [ táng cháo ] ] mèng hào rán
hán gōng shì xiāng shǎng chéng 西 cén        jié gòu qiǎn yán tán zhuǎn shēn        huáng huá dòng yǒng jīng guó ōu yín        jiù jìng lán jiǎn xīn liǔ yīn        bàng guài shí shā shàng yǒu xián qín        zhāng jun4 kōng zhān fēng shù lín        yīn shēng liú shuǐ shàn tīng zài zhī yīn        jiù miǎo jiē cuī chù xún        qíng duō guì yuǎn xián hòu jīn        chí ěr zhǎng jiāng chéng qīng xīn       
和于判官登万山亭因赠洪府都督韩公注音
  • pàn
    guān
    dēng
    wàn
    shān
    tíng
    yīn
    zèng
    hóng
    dōu
    hán
    gōng
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    mèng
    hào
    rán
  • hán
    gōng
    shì
    xiāng
    shǎng
    chéng
    西
    cén
    jié
    gòu
    qiǎn
    yán
    tán
    zhuǎn
    shēn
    huáng
    huá
    dòng
    yǒng
    jīng
    guó
    ōu
    yín
    jiù
    jìng
    lán
    jiǎn
    xīn
    liǔ
    yīn
    bàng
    guài
    shí
    shā
    shàng
    yǒu
    xián
    qín
    zhāng
    jun4
    kōng
    zhān
    fēng
    shù
    lín
    yīn
    shēng
    liú
    shuǐ
    shàn
    tīng
    zài
    zhī
    yīn
    jiù
    miǎo
    jiē
    cuī
    chù
    xún
    qíng
    duō
    guì
    yuǎn
    xián
    hòu
    jīn
    chí
    ěr
    zhǎng
    jiāng
    chéng
    qīng
    xīn

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1