苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《和鲜于子骏《郓州新堂月夜》二首》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写风|写水|写人|写草|

明月人华池,反照池上堂。

堂中隐几人,心与水月凉。

风萤已无迹,露草时有光。

起观河汉流,步屧响长廊。

名都信繁会,千指调笙簧。

先生病不饮,童子为烧香。

独作五字诗,清绝如韦郎。

诗成月渐侧,皎皎两相望。

拼音
xiān jun4 yùn zhōu xīn táng yuè èr shǒu
[ [ sòng cháo ] ] shì
míng yuè rén huá chí fǎn zhào chí shàng táng        táng zhōng yǐn rén xīn shuǐ yuè liáng        fēng yíng cǎo shí yǒu guāng        guān hàn liú xiè xiǎng zhǎng láng        míng dōu xìn fán huì qiān zhǐ diào shēng huáng        xiān shēng bìng yǐn tóng wéi shāo xiāng        zuò shī qīng jué wéi láng        shī chéng yuè jiàn jiǎo jiǎo liǎng xiàng wàng       
和鲜于子骏《郓州新堂月夜》二首注音
  • xiān
    jun4
    yùn
    zhōu
    xīn
    táng
    yuè
    èr
    shǒu
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • míng
    yuè
    rén
    huá
    chí
    fǎn
    zhào
    chí
    shàng
    táng
    táng
    zhōng
    yǐn
    rén
    xīn
    shuǐ
    yuè
    liáng
    fēng
    yíng
    cǎo
    shí
    yǒu
    guāng
    guān
    hàn
    liú
    xiè
    xiǎng
    zhǎng
    láng
    míng
    dōu
    xìn
    fán
    huì
    qiān
    zhǐ
    diào
    shēng
    huáng
    xiān
    shēng
    bìng
    yǐn
    tóng
    wéi
    shāo
    xiāng
    zuò
    shī
    qīng
    jué
    wéi
    láng
    shī
    chéng
    yuè
    jiàn
    jiǎo
    jiǎo
    liǎng
    xiàng
    wàng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1