李白(701年-762年),字太白,号青莲居士,唐朝浪漫主义诗人,被后人誉为“诗仙”。祖籍陇西成纪(待考),出生于西域碎叶城,4岁再随父迁至剑南道绵州。李白存世诗文千余篇,有《李太白集》传世。762年病逝,享年61岁。其墓在今安徽当涂,四川江油、湖北安陆有纪念馆。
《岘山怀古》
分享数:2
朝代: 唐朝 | 作者:李白 | 类型:写风|写山|写水|感叹|写酒|

访古登岘首,凭高眺襄中。

天清远峰出,水落寒沙空。

弄珠见游女,醉酒怀山公。

感叹发秋兴,长松鸣夜风。

拼音
xiàn shān huái 怀
[ [ táng cháo ] ] bái
fǎng 访 dēng xiàn shǒu píng gāo tiào xiāng zhōng        tiān qīng yuǎn fēng chū shuǐ luò hán shā kōng        nòng zhū jiàn yóu zuì jiǔ huái 怀 shān gōng        gǎn tàn qiū xìng zhǎng sōng míng fēng       
岘山怀古注音
  • xiàn
    shān
    huái
    怀
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    bái
  • fǎng
    访
    dēng
    xiàn
    shǒu
    píng
    gāo
    tiào
    xiāng
    zhōng
    tiān
    qīng
    yuǎn
    fēng
    chū
    shuǐ
    luò
    hán
    shā
    kōng
    nòng
    zhū
    jiàn
    yóu
    zuì
    jiǔ
    huái
    怀
    shān
    gōng
    gǎn
    tàn
    qiū
    xìng
    zhǎng
    sōng
    míng
    fēng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1