白居易(772~846),字乐天,晚年又号称香山居士,河南郑州新郑人,是我国唐代伟大的现实主义诗人,他的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。白居易祖籍山西、陕西、出生于河南郑州新郑,葬于洛阳。白居易故居纪念馆坐落于洛阳市郊。白园(白居易墓)坐落在洛阳城南香山的琵琶峰。
《闲题家池寄王屋张道士》
分享数:3
朝代: 唐朝 | 作者:白居易 | 类型:写雪|写山|写水|忧患|写酒|

有石白磷磷,有水清潺潺。

有叟头似雪,婆娑乎其间。

进不趋要路,退不入深山。

深山太获落,要路多险艰。

不如家池上,乐逸无忧患。

有食适吾口,有酒酡吾颜。

恍惚游醉乡,希夷造玄关。

五千言下悟,十二年来闲。

富者我不顾,贵者我不攀。

唯有天坛子,时来一往还。

拼音
xián jiā chí wáng zhāng dào shì
[ [ táng cháo ] ] bái
yǒu shí bái lín lín yǒu shuǐ qīng chán chán        yǒu sǒu tóu xuě suō jiān        jìn yào tuì 退 shēn shān        shēn shān tài huò luò yào duō xiǎn jiān        jiā chí shàng yōu huàn        yǒu shí shì kǒu yǒu jiǔ tuó yán        huǎng yóu zuì xiāng zào xuán guān        qiān yán xià shí èr nián lái xián        zhě guì zhě pān        wéi yǒu tiān tán shí lái wǎng hái       
闲题家池寄王屋张道士注音
  • xián
    jiā
    chí
    wáng
    zhāng
    dào
    shì
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    bái
  • yǒu
    shí
    bái
    lín
    lín
    yǒu
    shuǐ
    qīng
    chán
    chán
    yǒu
    sǒu
    tóu
    xuě
    suō
    jiān
    jìn
    yào
    tuì
    退
    shēn
    shān
    shēn
    shān
    tài
    huò
    luò
    yào
    duō
    xiǎn
    jiān
    jiā
    chí
    shàng
    yōu
    huàn
    yǒu
    shí
    shì
    kǒu
    yǒu
    jiǔ
    tuó
    yán
    huǎng
    yóu
    zuì
    xiāng
    zào
    xuán
    guān
    qiān
    yán
    xià
    shí
    èr
    nián
    lái
    xián
    zhě
    guì
    zhě
    pān
    wéi
    yǒu
    tiān
    tán
    shí
    lái
    wǎng
    hái

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1