苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《戏书吴江三贤画像三首》
分享数:5
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写水|写鱼|

谁将射御教吴儿,长笑申公为夏姬。

却遣姑苏有麋鹿,更怜夫子得西施。

(范蠡。

)浮世功劳食与眠,季鹰真得水中仙。

不须更说知机早,直为鲈鱼也自贤。

(张翰。

)千首文章二顷田,囊中未有一钱看。

却因养得能言鸭,惊破王孙金弹丸。

(陆龟蒙。

拼音
shū jiāng sān xián huà xiàng sān shǒu
[ [ sòng cháo ] ] shì
shuí jiāng shè jiāo ér zhǎng xiào shēn gōng wéi xià        què qiǎn yǒu 鹿 gèng lián 西 shī        fàn        shì gōng láo shí mián yīng zhēn shuǐ zhōng xiān        gèng shuō zhī zǎo zhí wéi xián        zhāng hàn        qiān shǒu wén zhāng èr qǐng tián náng zhōng wèi yǒu qián kàn        què yīn yǎng néng yán jīng wáng sūn jīn dàn wán        guī méng       
戏书吴江三贤画像三首注音
  • shū
    jiāng
    sān
    xián
    huà
    xiàng
    sān
    shǒu
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • shuí
    jiāng
    shè
    jiāo
    ér
    zhǎng
    xiào
    shēn
    gōng
    wéi
    xià
    què
    qiǎn
    yǒu
    鹿
    gèng
    lián
    西
    shī
    fàn
    shì
    gōng
    láo
    shí
    mián
    yīng
    zhēn
    shuǐ
    zhōng
    xiān
    gèng
    shuō
    zhī
    zǎo
    zhí
    wéi
    xián
    zhāng
    hàn
    qiān
    shǒu
    wén
    zhāng
    èr
    qǐng
    tián
    náng
    zhōng
    wèi
    yǒu
    qián
    kàn
    què
    yīn
    yǎng
    néng
    yán
    jīng
    wáng
    sūn
    jīn
    dàn
    wán
    guī
    méng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1