柳永,(约987年—约1053年)北宋著名词人,婉约派创始人物。汉族,崇安(今福建武夷山)人,原名三变,字景庄,后改名永,字耆卿,排行第七,又称柳七。宋仁宗朝进士,官至屯田员外郎,故世称柳屯田。他自称“奉旨填词柳三变”,以毕生精力作词,并以“白衣卿相”自诩。其词多描绘城市风光和歌妓生活,尤长于抒写羁旅行役之情,创作慢词独多。铺叙刻画,情景交融,语言通俗,音律谐婉,在当时流传极其广泛,人称“凡有井水饮处,皆能歌柳词”,婉约派最具代表性的人物之一,对宋词的发展有重大影响,代表作 《雨霖铃》《八声甘州》。

柳永其它作品精选

zuopinjingxuan

《西平乐·尽日凭高目》
分享数:0
朝代: 宋朝 | 作者:柳永 | 类型:写景|写雨|写风|寂寞|写云|

尽日凭高目,脉脉春情绪。

嘉景清明渐近,时节轻寒乍暖,天气才晴又雨。

烟光淡荡,妆点平芜远树。

黯凝伫。

台榭好、莺燕语。

正是和风丽日,几许繁红嫩绿,雅称嬉游去。

奈阻隔、寻芳伴侣。

秦楼凤吹,楚馆云约,空帐望、在何处。

寂寞韶华暗度。

可堪向晚,村落声声杜宇。

拼音
西 píng · · jìn píng gāo
[ [ sòng cháo ] ] liǔ yǒng
jìn píng gāo chūn qíng        jiā jǐng qīng míng jiàn jìn shí jiē qīng hán zhà nuǎn tiān cái qíng yòu        yān guāng dàn dàng zhuāng diǎn píng yuǎn shù        àn níng zhù        tái xiè hǎo yīng yàn        zhèng shì fēng fán hóng nèn 绿 chēng yóu        nài xún fāng bàn        qín lóu fèng chuī chǔ guǎn yún yuē kōng zhàng wàng zài chù        sháo huá àn        kān xiàng wǎn cūn luò shēng shēng       
西平乐·尽日凭高目注音
  • 西
    píng
    ·
    ·
    jìn
    píng
    gāo
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    liǔ
    yǒng
  • jìn
    píng
    gāo
    chūn
    qíng
    jiā
    jǐng
    qīng
    míng
    jiàn
    jìn
    shí
    jiē
    qīng
    hán
    zhà
    nuǎn
    tiān
    cái
    qíng
    yòu
    yān
    guāng
    dàn
    dàng
    zhuāng
    diǎn
    píng
    yuǎn
    shù
    àn
    níng
    zhù
    tái
    xiè
    hǎo
    yīng
    yàn
    zhèng
    shì
    fēng
    fán
    hóng
    nèn
    绿
    chēng
    yóu
    nài
    xún
    fāng
    bàn
    qín
    lóu
    fèng
    chuī
    chǔ
    guǎn
    yún
    yuē
    kōng
    zhàng
    wàng
    zài
    chù
    sháo
    huá
    àn
    kān
    xiàng
    wǎn
    cūn
    luò
    shēng
    shēng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1