苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《吴中田妇叹(和贾收韵。)》
分享数:3
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写雨|写风|写人|

今年粳稻熟苦迟,庶见霜风来几时。

霜风来时雨如泻,杷头出菌鎌生衣。

眼枯泪尽雨不尽,忍见黄穗卧青泥!茆苫一月垅上宿,天晴获稻随车归。

汗流肩赪载入市,价贱乞与如糠粃。

卖牛纳税拆屋炊,虑浅不及明年饥。

官今要钱不要米,西北万里招羌儿。

龚黄满朝人更苦,不如却作河伯妇!

拼音
zhōng tián tàn jiǎ shōu yùn
[ [ sòng cháo ] ] shì
jīn nián jīng dào shú chí shù jiàn shuāng fēng lái shí        shuāng fēng lái shí xiè tóu chū jun1 lián shēng        yǎn lèi jìn jìn rěn jiàn huáng suì qīng máo shān yuè lǒng shàng xiǔ 宿 tiān qíng huò dào suí chē guī        hàn liú jiān chēng zǎi shì jià jiàn kāng        mài niú shuì chāi chuī qiǎn míng nián        guān jīn yào qián yào 西 běi wàn zhāo qiāng ér        gōng huáng mǎn cháo rén gèng què zuò
吴中田妇叹(和贾收韵。)注音
  • zhōng
    tián
    tàn
    jiǎ
    shōu
    yùn
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • jīn
    nián
    jīng
    dào
    shú
    chí
    shù
    jiàn
    shuāng
    fēng
    lái
    shí
    shuāng
    fēng
    lái
    shí
    xiè
    tóu
    chū
    jun1
    lián
    shēng
    yǎn
    lèi
    jìn
    jìn
    rěn
    jiàn
    huáng
    suì
    qīng
    máo
    shān
    yuè
    lǒng
    shàng
    xiǔ
    宿
    tiān
    qíng
    huò
    dào
    suí
    chē
    guī
    hàn
    liú
    jiān
    chēng
    zǎi
    shì
    jià
    jiàn
    kāng
    mài
    niú
    shuì
    chāi
    chuī
    qiǎn
    míng
    nián
    guān
    jīn
    yào
    qián
    yào
    西
    běi
    wàn
    zhāo
    qiāng
    ér
    gōng
    huáng
    mǎn
    cháo
    rén
    gèng
    què
    zuò

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1