杜甫(712-770),字子美,自号少陵野老,世称“杜工部”、“杜少陵”等,汉族,河南府巩县(今河南省巩义市)人,唐代伟大的现实主义诗人,杜甫被世人尊为“诗圣”,其诗被称为“诗史”。杜甫与李白合称“李杜”,为了跟另外两位诗人李商隐与杜牧即“小李杜”区别开来,杜甫与李白又合称“大李杜”。他忧国忧民,人格高尚,他的约1400余首诗被保留了下来,诗艺精湛,在中国古典诗歌中备受推崇,影响深远。759-766年间曾居成都,后世有杜甫草堂纪念。
《吾宗(卫仓曹崇简)》
分享数:1
朝代: 唐朝 | 作者:杜甫 | 类型:写风|写人|

吾宗老孙子,质朴古人风。

耕凿安时论,衣冠与世同。

在家常早起,忧国愿年丰。

语及君臣际,经书满腹中。

拼音
zōng wèi cāng cáo chóng jiǎn
[ [ táng cháo ] ]
zōng lǎo sūn zhì rén fēng        gēng záo ān shí lùn guàn shì tóng        zài jiā cháng zǎo yōu guó yuàn nián fēng        jun1 chén jīng shū mǎn zhōng       
吾宗(卫仓曹崇简)注音
  • zōng
    wèi
    cāng
    cáo
    chóng
    jiǎn
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
  • zōng
    lǎo
    sūn
    zhì
    rén
    fēng
    gēng
    záo
    ān
    shí
    lùn
    guàn
    shì
    tóng
    zài
    jiā
    cháng
    zǎo
    yōu
    guó
    yuàn
    nián
    fēng
    jun1
    chén
    jīng
    shū
    mǎn
    zhōng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1