刘禹锡(772-842),字梦得,汉族,中国唐朝彭城(今徐州)人,祖籍洛阳,唐朝文学家,哲学家,自称是汉中山靖王后裔,曾任监察御史,是王叔文政治改革集团的一员。唐代中晚期著名诗人,有“诗豪”之称。他的家庭是一个世代以儒学相传的书香门第。政治上主张革新,是王叔文派政治革新活动的中心人物之一。后来永贞革新失败被贬为朗州司马(今湖南常德)。据湖南常德历史学家、收藏家周新国先生考证刘禹锡被贬为朗州司马其间写了著名的“汉寿城春望”。
《卧病闻常山旋师,策勋宥过,王泽大洽,因寄》
分享数:6
朝代: 唐朝 | 作者:刘禹锡 | 类型:写雨|写水|故乡|写云|写鱼|写酒|

寂寂重寂寂,病夫卧秋斋。

夜蛩思幽壁,槁叶鸣空阶。

南国异气候,火旻尚昏霾。

瘴烟跕飞羽,沴气伤百骸。

昨闻凯歌旋,饮至酒如淮。

无战陋丹水,垂仁轻槁街。

清庙既策勋,圆丘俟燔柴。

车书一以混,幽远靡不怀。

逐客憔悴久,故乡云雨乖。

禽鱼各有化,予欲问齐谐。

拼音
bìng wén cháng shān xuán shī xūn yòu guò wáng qià yīn
[ [ táng cháo ] ] liú
zhòng bìng qiū zhāi        qióng yōu gǎo míng kōng jiē        nán guó hòu huǒ mín shàng hūn mái        zhàng yān dié fēi shāng bǎi hái        zuó wén kǎi xuán yǐn zhì jiǔ huái        zhàn lòu dān shuǐ chuí rén qīng gǎo jiē        qīng miào xūn yuán qiū fán chái        chē shū hún yōu yuǎn huái 怀        zhú qiáo cuì jiǔ xiāng yún guāi        qín yǒu huà wèn xié       
卧病闻常山旋师,策勋宥过,王泽大洽,因寄注音
  • bìng
    wén
    cháng
    shān
    xuán
    shī
    xūn
    yòu
    guò
    wáng
    qià
    yīn
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    liú
  • zhòng
    bìng
    qiū
    zhāi
    qióng
    yōu
    gǎo
    míng
    kōng
    jiē
    nán
    guó
    hòu
    huǒ
    mín
    shàng
    hūn
    mái
    zhàng
    yān
    dié
    fēi
    shāng
    bǎi
    hái
    zuó
    wén
    kǎi
    xuán
    yǐn
    zhì
    jiǔ
    huái
    zhàn
    lòu
    dān
    shuǐ
    chuí
    rén
    qīng
    gǎo
    jiē
    qīng
    miào
    xūn
    yuán
    qiū
    fán
    chái
    chē
    shū
    hún
    yōu
    yuǎn
    huái
    怀
    zhú
    qiáo
    cuì
    jiǔ
    xiāng
    yún
    guāi
    qín
    yǒu
    huà
    wèn
    xié

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1