苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。

苏轼其它作品精选

zuopinjingxuan

《问渊明》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写山|写人|忧伤|写云|写酒|

子知神非形,何复异人天。

岂惟三才中,所在靡不然。

我引而高之,则为日星悬。

我散而卑之,宁非山与川。

三皇虽云没,至今在我前。

八百要有终,彭祖非永年。

皇皇谋一醉,发此露槿妍。

有酒不辞醉,无酒斯饮泉。

立善求我誉,饥人食馋涎。

委运忧伤生,忧去生亦还。

纵浪大化中,正为化所缠。

应尽便须尽,宁复事此言。

拼音
wèn yuān míng
[ [ sòng cháo ] ] shì
zhī shén fēi xíng rén tiān        wéi sān cái zhōng suǒ zài rán        yǐn ér gāo zhī wéi xīng xuán        sàn ér bēi zhī níng fēi shān chuān        sān huáng suī yún méi zhì jīn zài qián        bǎi yào yǒu zhōng péng fēi yǒng nián        huáng huáng móu zuì jǐn 槿 yán        yǒu jiǔ zuì jiǔ yǐn quán        shàn qiú rén shí chán xián        wěi yùn yōu shāng shēng yōu shēng hái        zòng làng huà zhōng zhèng wéi huà suǒ chán        yīng jìn biàn 便 jìn níng shì yán       
问渊明注音
  • wèn
    yuān
    míng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • zhī
    shén
    fēi
    xíng
    rén
    tiān
    wéi
    sān
    cái
    zhōng
    suǒ
    zài
    rán
    yǐn
    ér
    gāo
    zhī
    wéi
    xīng
    xuán
    sàn
    ér
    bēi
    zhī
    níng
    fēi
    shān
    chuān
    sān
    huáng
    suī
    yún
    méi
    zhì
    jīn
    zài
    qián
    bǎi
    yào
    yǒu
    zhōng
    péng
    fēi
    yǒng
    nián
    huáng
    huáng
    móu
    zuì
    jǐn
    槿
    yán
    yǒu
    jiǔ
    zuì
    jiǔ
    yǐn
    quán
    shàn
    qiú
    rén
    shí
    chán
    xián
    wěi
    yùn
    yōu
    shāng
    shēng
    yōu
    shēng
    hái
    zòng
    làng
    huà
    zhōng
    zhèng
    wéi
    huà
    suǒ
    chán
    yīng
    jìn
    biàn
    便
    jìn
    níng
    shì
    yán

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1